Bạn trai chia tay sau 6 tháng, phải nghĩ thế nào đây?

Trải qua nhiều thăng trầm ngày hôm nay lại muốn lên diễn dàn viết để nghe quan điểm của mọi người .

Trước tiên, mình có 1 cuộc hôn nhân được 10 năm. Chuyện đó thôi không nhắc đến nữa vì mình xác định là mình không thể làm gì để cứu vãn được (chồng mình có nhiều dấu hiệu tâm thần), nên thoát ra được cũng là điều may mắn.Trước tiên, mình có 1 cuộc hôn nhân gia đình được 10 năm. Chuyện đó thôi không nhắc đến nữa vì mình xác lập là mình không hề làm gì để cứu vãn được ( chồng mình có nhiều tín hiệu tinh thần ), nên thoát ra được cũng là điều như mong muốn .

Mình chỉ muốn hỏi ý kiến mọi người về chuyện tình yêu vừa qua và sắp tới, để tự hoàn thiện bản thân mình hơn.Mình chỉ muốn hỏi quan điểm mọi người về chuyện tình yêu vừa mới qua và sắp tới, để tự triển khai xong bản thân mình hơn .

Mình quen một anh chàng này được 6 tháng. Anh ấy mới nói chia tay. Mình không buồn nhiều nhưng muốn dành thời gian này để tự vấn.Mình quen một chàng trai này được 6 tháng. Anh ấy mới nói chia tay. Mình không buồn nhiều nhưng muốn dành thời hạn này để tự vấn .

Mới đầu mình cũng ngại lắm vì bản thân mình 1 đời chồng lại có con nhỏ (4 tuổi), anh chưa bao giờ có vợ dù lớn hơn mình 5 tuổi. Anh rất nhẹ nhàng, từ tốn, và để mọi việc diễn ra rất tự nhiên.Mới đầu mình cũng ngại lắm vì bản thân mình 1 đời chồng lại có con nhỏ ( 4 tuổi ), anh chưa khi nào có vợ dù lớn hơn mình 5 tuổi. Anh rất nhẹ nhàng, nhã nhặn, và để mọi việc diễn ra rất tự nhiên .

Sau 2 tháng quen nhau với nhiều lời ngọt ngào, anh ấy chính thức nói yêu. Khoảng 1-2 tuần sau mình cũng nói lại. Nhưng không hiểu sao, tự thâm tâm mình, có lẽ đã quen với cuộc sống vợ chồng 10 năm, nên nói yêu anh nhưng mình chỉ thấy thực sự RẤT THÍCH mà thôi, chứ yêu thì mình nghĩ chưa, phải còn nhiều thăng trầm nữa. Nhưng lúc đó mọi việc ngọt ngào quá, mình cũng không nỡ tự hủy hoại hạnh phúc của chính mình.Sau 2 tháng quen nhau với nhiều lời ngọt ngào, anh ấy chính thức nói yêu. Khoảng 1-2 tuần sau mình cũng nói lại. Nhưng không hiểu sao, tự thâm tâm mình, có lẽ rằng đã quen với đời sống vợ chồng 10 năm, nên nói yêu anh nhưng mình chỉ thấy thực sự RẤT THÍCH mà thôi, chứ yêu thì mình nghĩ chưa, phải còn nhiều thăng trầm nữa. Nhưng lúc đó mọi việc ngọt ngào quá, mình cũng không nỡ tự hủy hoại niềm hạnh phúc của chính mình .

Anh tuy hẹn hò khá nhiều người nhưng chưa bao giờ nói yêu ai. Mình là người đầu tiên anh nói yêu, là người đầu tiên giới thiệu với mẹ. (mẹ anh ở vùng khác, ghé thăm thì anh mời mình về). Mẹ anh rất tốt và thường xuyên gởi hình, thiệp…cho mình. Bà luôn có ý mời mình và con mình về nhà bà chơi. Chính vì điều này làm mình càng thấy tin tưởng, mơ ước về một cuộc sống gia đình tốt đẹp, hạnh phúc.Anh tuy hẹn hò khá nhiều người nhưng chưa khi nào nói yêu ai. Mình là người tiên phong anh nói yêu, là người tiên phong trình làng với mẹ. ( mẹ anh ở vùng khác, ghé thăm thì anh mời mình về ). Mẹ anh rất tốt và liên tục gởi hình, thiệp … cho mình. Bà luôn có ý mời mình và con mình về nhà bà chơi. Chính vì điều này làm mình càng thấy tin cậy, mơ ước về một đời sống mái ấm gia đình tốt đẹp, niềm hạnh phúc .

Anh cũng gần gũi với mình và bé. Anh khá biết cách quân bình thời gian giữa công việc, cá nhân và tình yêu hẹn hò của hai đứa, nên hai đứa có những phút rất vui vẻ bên nhau.Anh cũng thân thiện với mình và bé. Anh khá biết cách quân bình thời hạn giữa việc làm, cá thể và tình yêu hẹn hò của hai đứa, nên hai đứa có những phút rất vui tươi bên nhau .

Sau 6 tháng, mình hiểu là những giây phút lãng mạn đã tan dần. Hôm ấy trời bão, anh không ghé được do phải lo ngôi nhà của anh. Mình hơi buồn vì ở trong nhà mãi với thằng con 2 tuần liền, sau đó anh còn báo là vừa hết bão thì anh đi xem bóng với bạn. Mình cũng không giận gì, nhưng khi phải dọn bão tuyết một mình thì mình thấy thất vọng, có lẽ mình mong chờ ở một người đàn ông nhiều hơn thế này. Kết quả là khi anh gọi điện nói chuyện, mình không nhiệt tình, khi anh nói I love you, mình không đáp lại vì bảo lo dọn dẹp. Hôm đó, trước khi đi xem bóng, anh đã cố gắng qua dọn giúp mình (mà mình không có nhà) để chứng tỏ là anh thực sự muốn giúp.Sau 6 tháng, mình hiểu là những tích tắc lãng mạn đã tan dần. Hôm ấy trời bão, anh không ghé được do phải lo ngôi nhà của anh. Mình hơi buồn vì ở trong nhà mãi với thằng con 2 tuần liền, sau đó anh còn báo là vừa hết bão thì anh đi xem bóng với bạn. Mình cũng không giận gì, nhưng khi phải dọn bão tuyết một mình thì mình thấy tuyệt vọng, có lẽ rằng mình mong đợi ở một người đàn ông nhiều hơn thế này. Kết quả là khi anh gọi điện trò chuyện, mình không nhiệt tình, khi anh nói I love you, mình không đáp lại vì bảo lo quét dọn. Hôm đó, trước khi đi xem bóng, anh đã cố gắng nỗ lực qua dọn giúp mình ( mà mình không có nhà ) để chứng tỏ là anh thực sự muốn giúp .

Sau đó, anh có nói chuyện và khẳng định là anh không có ý bỏ mặc hai mẹ con, chỉ là quá bận. Và mình hơi ngượng, mình có khóc khi nói rằng mình chỉ buồn và muốn được ở bên anh mà thôi.Sau đó, anh có trò chuyện và khẳng định chắc chắn là anh không có ý bỏ mặc hai mẹ con, chỉ là quá bận. Và mình hơi ngượng, mình có khóc khi nói rằng mình chỉ buồn và muốn được ở bên anh mà thôi .

Chuyện đó tưởng chừng xong rồi. Hôm đó mình nấu đồ ăn, bảo anh đừng ăn phần cháy, anh bảo cứ ăn, và cứ nói lải nhải lập luận rằng việc tin ăn phần cháy bị ung thư của mình là sai. Nói năm lần bảy lượt như thế, mình bắt đầu bực, mình bảo anh có phải định thử lòng kiên nhẫn của mình hay không.Chuyện đó tưởng chừng xong rồi. Hôm đó mình nấu đồ ăn, bảo anh đừng ăn phần cháy, anh bảo cứ ăn, và cứ nói lải nhải lập luận rằng việc tin ăn phần cháy bị ung thư của mình là sai. Nói năm lần bảy lượt như vậy, mình mở màn bực, mình bảo anh có phải định thử lòng kiên trì của mình hay không .

Lúc đó, mình nhớ là không quát tháo gì, nhưng rất ấm ức, mình bảo sao anh cứ dồn mình vào chân tường thế này, đã nói không thì cứ không đi, việc gì phải cãi. Anh bảo là anh chỉ muốn chứng tỏ là anh ăn được tất. Nhưng do nấu nướng cả buổi, mình quá mệt, chẳng muốn nói nữa. Mình đi tắm và ra xin lỗi anh vì đã hành xử hơi cảm xúc. Sau đó hai đứa đi xem bóng, không có vẫn đề gì.Lúc đó, mình nhớ là không quát tháo gì, nhưng rất ấm ức, mình bảo sao anh cứ dồn mình vào chân tường thế này, đã nói không thì cứ không đi, việc gì phải cãi. Anh bảo là anh chỉ muốn chứng tỏ là anh ăn được tất. Nhưng do nấu nướng cả buổi, mình quá mệt, chẳng muốn nói nữa. Mình đi tắm và ra xin lỗi anh vì đã hành xử hơi xúc cảm. Sau đó hai đứa đi xem bóng, không có vẫn đề gì .

Thế nhưng, hai ngày sau đó anh gọi điện bảo không ngủ được vì lối hành xử quá cảm xúc của mình. Và anh cho rằng hai đứa không hợp nhau về mặt cảm xúc. Anh lôi chuyện trời bão hôm nọ ra làm chứng (cộng với chuyện đồ ăn cháy kia). Anh bảo: rõ ràng hai đứa mình đi chơi thì hợp, nhưng về nhà sống chung một nhà thì không được. Mà đã không sống chung được thì bây giờ chẳng nên giữ mối quan hệ yêu đương này làm gì.

Thế nhưng, hai ngày sau đó anh gọi điện bảo không ngủ được vì lối hành xử quá cảm xúc của mình. Và anh cho rằng hai đứa không hợp nhau về mặt cảm xúc. Anh lôi chuyện trời bão hôm nọ ra làm chứng (cộng với chuyện đồ ăn cháy kia). Anh bảo: rõ ràng hai đứa mình đi chơi thì hợp, nhưng về nhà sống chung một nhà thì không được. Mà đã không sống chung được thì bây giờ chẳng nên giữ mối quan hệ yêu đương này làm gì.

Mình không nói gì thêm, bảo anh đã quyết định vậy thì thôi, dù sao cũng cám ơn anh đã đến trong cuộc đời em. Anh rang vớt vát nói thêm những lời tốt đẹp như sẽ nhớ mãi con mình và mình. Anh cũng ghé để đồ của mình trước cửa (gõ cửa nhưng mình không nghe), và để lại một đoạn thư, cũng bảo xin lỗi và sẽ nhớ về bé và mình với lòng yêu thương.Mình không nói gì thêm, bảo anh đã quyết định hành động vậy thì thôi, dù sao cũng cám ơn anh đã đến trong cuộc sống em. Anh rang vớt vát nói thêm những lời tốt đẹp như sẽ nhớ mãi con mình và mình. Anh cũng ghé để đồ của mình trước cửa ( gõ cửa nhưng mình không nghe ), và để lại một đoạn thư, cũng bảo xin lỗi và sẽ nhớ về bé và mình với lòng yêu thương .

Đến nay đã 2 tuần mình không hề nói gì, cắt đứt hoàn toàn mọi liên lạc, kể cả facebook. Đến nay đã 2 tuần mình không hề nói gì, cắt đứt trọn vẹn mọi liên lạc, kể cả facebook .

Mình muốn hỏi mọi người để rút kinh nghiệm là:Mình muốn hỏi mọi người để rút kinh nghiệm tay nghề là :

+ Liệu việc cư xử của mình có quá cảm xúc không? Mình thấy như vậy là khá bình thường. Nhiều người khóc lóc, nì nằng, làm đủ trò vớ vẩn. Mình cũng chỉ bực vì quá mệt và anh cứ cố tình làm trái ý mình. Anh hơi bất ngờ và có nói là không ngờ mình lại tức giận đến vậy.+ Liệu việc cư xử của mình có quá cảm hứng không ? Mình thấy như vậy là khá thông thường. Nhiều người mếu máo, nì nằng, làm đủ trò vớ vẩn. Mình cũng chỉ bực vì quá mệt và anh cứ cố ý làm trái ý mình. Anh hơi giật mình và có nói là không ngờ mình lại tức giận đến vậy .

Có thể mình không tuyệt đối dịu dàng và luôn luôn nhỏ nhẹ được, nhưng có phải đây là vấn đề không? Nếu phải, làm thế nào để có thể tránh điều này?Có thể mình không tuyệt đối dịu dàng êm ả và luôn luôn nhỏ nhẹ được, nhưng có phải đây là yếu tố không ? Nếu phải, làm thế nào để hoàn toàn có thể tránh điều này ?

Mình cũng đã ra xin lỗi sau khi dịu xuống. Có thể đây là vấn đề lòng tự trọng của anh bị tổn thương chăng?Mình cũng đã ra xin lỗi sau khi dịu xuống. Có thể đây là yếu tố lòng tự trọng của anh bị tổn thương chăng ?

+ Vấn đề có thể nằm chủ yếu ở việc anh là người bất thường (40 tuổi mà chưa nói yêu ai, chưa quen ai được quá 5 tháng dù hẹn hò khá nhiều người, thậm chí gần như chưa quan hệ tình dục).+ Vấn đề hoàn toàn có thể nằm hầu hết ở việc anh là người không bình thường ( 40 tuổi mà chưa nói yêu ai, chưa quen ai được quá 5 tháng dù hẹn hò khá nhiều người, thậm chí còn gần như chưa quan hệ tình dục ) .

Anh có lối sống rất lạ, kiêng khem và kỷ luật. Anh không thấy khổ sở, chỉ thấy rất tự nhiên và thanh thản khi sống như vậy. Đến nhà anh, điều đầu tiên anh dặn là phải đổ rác đúng chỗ. Anh cũng rất sợ vi khuẩn gây bệnh, giống như một chứng bệnh sợ vậy thôi, chứ tất nhiên là vi khuẩn sao tránh được.Anh có lối sống rất lạ, kiêng khem và kỷ luật. Anh không thấy khổ sở, chỉ thấy rất tự nhiên và thanh thản khi sống như vậy. Đến nhà anh, điều tiên phong anh dặn là phải đổ rác đúng chỗ. Anh cũng rất sợ vi trùng gây bệnh, giống như một chứng bệnh sợ vậy thôi, chứ tất yếu là vi trùng sao tránh được .

Anh cũng biết mình lạ, nhưng vẫn đủ sức hòa nhập và không gây khó dễ. Nhưng mình qua lại với anh vẫn thấy ngại. Có hôm con mình ngồi ăn ho, thế là anh nhất định không chịu ăn nữa vì nghĩ vi khuẩn bay khắp nơi. Anh bảo đừng giận, ai ho hay hắt hơi cũng đều làm anh hết hứng ăn.Anh cũng biết mình lạ, nhưng vẫn đủ sức hòa nhập và không gây khó dễ. Nhưng mình qua lại với anh vẫn thấy ngại. Có hôm con mình ngồi ăn ho, thế là anh nhất định không chịu ăn nữa vì nghĩ vi trùng bay khắp nơi. Anh bảo đừng giận, ai ho hay hắt hơi cũng đều làm anh hết hứng ăn .

Nói chung chuyện anh thế nào mình tạm thời chưa nghĩ tới. Nếu thời gian nữa anh quay lại, mình sẽ hỏi ý kiến mọi người xem mình nên chấp nhận hay không.Nói chung chuyện anh thế nào mình trong thời điểm tạm thời chưa nghĩ tới. Nếu thời hạn nữa anh quay lại, mình sẽ hỏi quan điểm mọi người xem mình nên gật đầu hay không .

Nhưng giờ đây, lại có nhiều anh tới muốn hẹn hò. Mình cũng không vội gì, nhưng muốn nghĩ thật kỹ, rút kinh nghiệm, mới bắt đầu một mối quan hệ mới.Nhưng giờ đây, lại có nhiều anh tới muốn hẹn hò. Mình cũng không vội gì, nhưng muốn nghĩ thật kỹ, rút kinh nghiệm tay nghề, mới mở màn một mối quan hệ mới .

Nên mọi người cho mình nhận xét. Biết chắc chắn sẽ nhận được nhiều chỉ trích, nhưng mình cũng tập cho quen để trưởng thành hơn.Nên mọi người cho mình nhận xét. Biết chắc như đinh sẽ nhận được nhiều chỉ trích, nhưng mình cũng tập cho quen để trưởng thành hơn .

Xổ số miền Bắc