4 Thương hiệu Việt lớn lâm vào cảnh “mẹ đẻ đánh mất con”

Để gây dựng nên trong lòng khách hàng một cái nhìn toàn diện về chất lượng, giá trị cốt lõi và sự uy tín đối với các sản phẩm, dịch vụ mà mình cung cấp, doanh nghiệp phải đổ rất nhiều “mồ hôi” và “xương máu”. Bởi tất cả những điều trên được tóm tắt lại bằng hai chữ “THƯƠNG HIỆU” – kho báu quý giá nhất khiến cho doanh nghiệp đứng vững trước sự cạnh tranh đến từ các doanh nghiệp khác, nhưng chính họ lại hay tự lãng quên đi tài sản này của mình.

Tại Nước Ta, chắc rằng tất cả chúng ta không còn lạ lẫm với những thương hiệu lớn sau, nhưng lại không hề biết những “ anh lớn ” này lại đã chật vật, hao tốn không biết bao nhiêu thời hạn và tài lộc, công sức của con người để dành lại thương hiệu, “ đứa con ” mà chính mình sinh ra và nuôi dưỡng .

Nước mắm Phú Quốc

Là hướng dẫn địa lý tiên phong ở Nước Ta được bảo lãnh tại Liên minh châu Âu ( EU ) và là loại sản phẩm tiên phong được bảo lãnh tên gọi nguồn gốc tại những nước thuộc Liên minh này, Nước mắm Phú Quốc trở thành một niềm tự hào của nhân dân nơi đây so với thị trường trong nước và quốc tế. Tuy nhiên không phải Nước mắm Phú Quốc vẫn luôn sải bước trên con đường vẻ vang này mà không hề gặp một khó khăn vất vả gì .

Theo quy định tiêu chuẩn, logo chính thống của nước mắm chỉ đẫn địa lý “Phú Quốc” gồm màu đỏ đậm, xanh biển, vàng nhạt, nhãn của các nước mắm chỉ dẫn địa lý Phú Quốc có thêm dòng chữ nước mắm Phú Quốc truyền thống 100 năm cùng tên doanh nghiệp (kích thước không quá 2/3 chữ Phú Quốc và logo chỉ dẫn địa lý. Tuy nhiên, Công ty Viet Huong Fishsauce đã thay đổi nhãn này, thêm logo hình cá cơm và bản đồ Việt Nam. Sau đó công ty được cấp nhãn hiệu nước mắm Phú Quốc độc quyền tại Mỹ, sau đó là cộng đồng chung Châu Âu và Australia, đến năm 2006, Công ty TNHH Việt Hương được cấp đăng ký nhãn hiệu Phú Quốc ở Trung Quốc. Điều này có thể gây nhầm lẫn nghiêm trọng về sản phẩm nước mắm nổi tiếng được Việt Nam bảo hộ.

Bên cạnh hiện tượng kỳ lạ “ nẫng tay trên ” kia, Nước mắm Phú Quốc còn gặp nhiều trở ngại trong việc giữ gìn truyền thống lịch sử làm nước mắm theo đúng tiêu chuẩn để bảo tồn mùi vị và sắc tố gia truyền. Trong đó nguồn nguyên vật liệu khan hiếm, sản lượng giảm, thực trạng “ đầu tư mạnh tích trữ ” từ những thương lái, sự gian lận trong kinh doanh thương mại khi những doanh nghiệp địa phương triển khai pha chế, biến tấu nước mắm Phú Quốc chính gốc và bán lại với giá rẻ hơn khiến cho Nước mắm Phú Quốc vẫn đang lao đao trong việc giữ vững thương hiệu của mình .

Vinataba

Vinataba là thương hiệu Việt rất nổi tiếng và được bảo lãnh thương hiệu từ ngày 19/05/1990. Tuy nhiên vào năm 2001, một công ty tại Indonesia có tên P.T Putra Stabat Industri đã đánh cắp thương hiệu này tại Lào, Campuchia và chiếm đoạt ĐK tại Trung Quốc, Nhật Bản, Nước Hàn và 9 nước ASEAN .
Chính vì sự “ đánh cắp ” trắng trợn này, khi Vinataba triển khai xuất khẩu sản phẩm & hàng hóa là thuốc lá sang Lào và Campuchia, sản phẩm & hàng hóa của công ty sẽ bị coi là hàng giả, vi phạm luật sở hữu trí tuệ ; thậm chí còn còn bị cạnh tranh đối đầu ngược lại khi những mẫu sản phẩm của công ty P.T Putra Stabat Industri nhập lậu vào thị trường Việt. Những lí do trên khiến Công ty Vinataba phải hành vi, chi một khoản phí lên tới 1 tỷ đồng cho việc bảo vệ thương hiệu ở quốc tế. Đồng thời phải mất tới một năm và rất nhiều sách vở, hồ sơ chứng tỏ việc ĐK thương hiệu từ trước .
Tính đến nay, việc giành lại thương hiệu của Công ty cũng đã có những tiến triển nhất định, tịch thu lại được 1 số ít thị trường quan trọng như Lào ( 24/01/2003 ), Campuchia ( 12/2002 ) và Indonesia .

Vinamit

Bởi sự chủ quan trong việc đăng ký bảo hộ bản quyền thương hiệu, cụ thể là chỉ đăng ký sở hữu thương hiệu Tiếng Việt mà bỏ qua đăng ký sở hữu thương hiệu bằng Tiếng Hoa, Vinamit đã bị chính đại lý phân phối của mình “trở mặt”. 

Cụ thể, Công ty CP Vinamit sở hữu thương hiệu thông dụng tại thị trường Trung Quốc có tên là Đức Thành cho loại sản phẩm mít sấy khô. Sau đó, chính nhà phân phối của Vinamit – Ông Xie Hong Yi đã đi đăng kí độc quyền thương hiệu này tại Trung Quốc, chặn lại thị trường mẫu sản phẩm của Đức Thành và cung ứng một sản phầm có vỏ hộp gần như tựa như .
Sự việc này đã dẫn tới rất nhiều hệ quả nghiêm trọng. Người tiêu dùng đã quên đi loạt loại sản phẩm chính gốc mà chỉ nhớ tới loạt mẫu sản phẩm bắt chước về sau. Các mạng lưới hệ thống nhà hàng siêu thị tại Trung Quốc khước từ loại sản phẩm Đức Thành truyền thống lịch sử từ Vinamit vì chúng bị coi là hàng giả, hàng nhái, có rủi ro tiềm ẩn bị đánh bật khỏi thị trường Trung Hoa. Bên cạnh đó, chỉ huy Công ty thậm chí còn còn hoàn toàn có thể bị bắt bởi pháp lý Trung Quốc lao lý việc làm giả thương hiệu hoàn toàn có thể bị xử phạt 5 năm tù .
Đứng trước trường hợp này, Công y CP Vinamit đã đeo đuổi vụ kiện đòi lại thương hiệu, nộp hồ sơ khiếu kiện trong một thời hạn dài đến Cục Sở hữu trí tuệ Trung Quốc. Tưởng chừng đã thành công xuất sắc khi Cục đưa ra phán quyết đồng ý thương hiệu Đức Thành thuộc Vinamit, nhưng phía ông Xie Hong Yi lại khước từ triển khai và còn kiện ngược lại Công ty CP Vinamit lên Tòa án Thương mại. Cuối cùng đến tận cuối năm 2012, Tòa án Thương mại Bắc Kinh cũng đã công bố phần thắng trong vụ tranh chấp thương hiệu này thuộc về Công ty CP Vinamit .

Café Trung Nguyên

Không thể không nhắc tới anh cả của ngành cà phê – Trung Nguyên. Trung Nguyên vẫn thường được nhắc tới là một trong những thương hiệu Việt dẫn đầu “trào lưu” đánh mất thương hiệu tại một số quốc gia lớn với chuỗi chao đảo sau.

Tháng 07/2000, với mục tiêu lan rộng ra thị trường sang Mỹ, Công ty Cafe Trung Nguyên thao tác với Công ty Rice Field, nhưng chỉ đến bước thương thảo, Rice Field đã trở mặt, ĐK bảo lãnh thương hiệu Café Cafe Trung Nguyên trên thị trường này. Phải đến sau hai năm, Cafe Trung Nguyên mới giành lại được thương hiệu sau khi tiêu tốn tới hàng trăm nghìn USD cho việc lấy lại thương hiệu, Rice Field trở thành đại lý phân phối Café Cafe Trung Nguyên tại Mỹ .
Năm 2001, Tập Đoàn Cafe Trung Nguyên còn đánh mất thương hiệu ngay trên quốc tế ảo, đơn cử là tên miền trungnguyen.com đã được một Việt kiều Séc ĐK. Điều này dẫn đến việc Tập Đoàn Cafe Trung Nguyên phải mua tên miền trungnguyen.com.vn vào năm 2003. Có nhiều người nhầm lẫn tên miền trungnguyencoffee.com là của Cafe Trung Nguyên ; nhưng thực ra nó đã bị Công ty Clockworkcommerce ĐK vào năm 2007. Năm 2010, tên miền trungnguyen.com.au lại được dùng để tiếp thị, thanh toán giao dịch cho Highlands Coffee. Năm 2011, Cafe Trung Nguyên mua tên miền Legendee. com nhưng đến năm 2012, hàng loạt những tên miền có tương quan “ mọc ” lên như nấm sau mưa ; thậm chí còn chủ sở hữu của chúng lại không có tương quan gì đến Tập Đoàn Cafe Trung Nguyên cả ; khiến cho Trung Nguyên bị mất thời cơ xuất khẩu cafe mang thương hiệu Legendee Coffee tại thị trường Mỹ. Tập Đoàn Cafe Trung Nguyên quả thực là ví dụ nổi bật cho việc “ mất bò mới lo làm chuồng ” .

Thương hiệu của doanh nghiệp thật sự là kết quả của một quá trình dài nỗ lực và kiên trì. Doanh nghiệp cần rút ra cho mình những bài học thật sự sâu sắc, đánh giá đúng tầm quan trọng của việc đăng ký bảo hộ nhãn hiệu, đề phòng những rủi ro có thể gặp phải về sau.

Source: https://mix166.vn
Category: Doanh Nghiệp

Xổ số miền Bắc