Review truyện Bảy Ngày Ân Ái của tác giả Ân Tầm | Ha Long Bay – Du lịch Hạ Long – Tour du lịch Hạ Long Bay

Trước hết, tôi cảm thấy bản thân thật sai lầm khi đọc Bảy ngày ân ái sau khi đã cày hết các hệ liệt Hào môn và những bộ kinh điển khác của Ân Tầm. Giống như bị đáp một cú thẳng thừng từ thiên đường xuống địa ngục, cảm giác chẳng dễ chịu một chút nào, cũng không thể trách Ân Tầm được vì cô viết bộ này gần như là bộ đầu tiên, lại khai thác ý tưởng quá táo bạo và nghịch lý, bút lực không đủ để khiêu chiến với mạch truyện như vậy. Một món ăn dở tệ, suy cho cùng cũng sẽ đọng lại trong kí ức rất lâu, nhưng là kí ức người ta muốn chôn vùi, muốn biến mất, tôi đối với truyện ngôn tình hay hoàn Bảy ngày ân ái chính là như vậy.

Hoắc Thiên Kình là chủ tích của tập đoàn lớn Hoắc Thị lớn mạnh, kiêm bang chủ hắc ban, là nam thần trong lòng biết bao cô gái trẻ. Hắn có mối thù lớn lao với Tả Lăng Thần, đêm trước ngày cưới của đối thủ cạnh tranh, hắn chiếm đoạt cưỡng bức cô dâu của người ta chỉ để tận mắt chứng kiến người ta đau đớn khổ sở. Người con gái ấy là Úc Noãn Tâm, sau đêm đó bị sang chấn tâm ý nặng nề, sợ hãi, nhơ nhuốc, chạy trốn khỏi tình yêu mặc dầu bản thân chẳng làm gì sai lầm. Ba năm sau, cô đứng lên từ nhơ nhớp, trở thành một nữ diễn viên xinh đẹp, không may lại dính vào tay sản xuất hèn kém, vì không chịu xử lý nhu yếu sinh lý của hắn mà cô liên lụy đến một vụ kiện tai bay vạ gió. Tai tiếng xấu xí, nợ nần chồng chất, bị dồn vào đường cùng, cô tìm tới một lối giải thoát – kim chủ nổi tiếng bao người ngưỡng mộ. Oái oăm thay, đó chính là Hoắc Thiên Kình năm nào, đương nhiên, cả hai bọn họ đều không nhận ra đối phương. Một bản hợp đồng bảy ngày được kí kết, bảy ngày ở bên nhau như người tình. Đúng lúc ấy, cô gặp lại Tả Lăng Thần, vị hôn phu mà cô vẫn hằng yêu nhớ, về phía Hoắc Thiên Kình, sau bảy ngày ân ái, hắn nhận ra bản thân chẳng thể buông bỏ cô được. Và câu truyện đến lúc này mới thực sự khởi đầu, mối bòng bong rối ren không có cách tháo gỡ, ngày ngày càng phức tạp đau đầu, ở đầu cuối thì Úc Noãn Tâm về với Hoắc Thiên Kình .

7 ngày ân ái - Review truyện Bảy Ngày Ân Ái của tác giả Ân Tầm

Cảm giác phẫn nộ lại một lần nữa dâng trào khi tôi buộc phải nghĩ về nam chính trong truyện này. Đối với mọi người, có thể đây là soái ca trong lạnh ngoài nóng, là con người bang lãnh nhưng thực tế rất yêu thương Noãn Tâm, nhưng với tôi, không khác gì một công cụ dùng chung. Ngay từ đầu, việc hắn cưỡng bức Noãn Tâm đã cho thấy tên này quả thực vô nhân tính và biến thái, việc thương trường là chiến trường là điều hiển nhiên, chẳng hiểu sao lại tiểu nhân nhỏ mọn đến mức mưu hèn kế bẩn động đến hôn phu của Tả Lăng Thần. Không chỉ có Noãn Tâm, hắn chung chăn chung gối với bao người không đếm xuể, lại còn phân biệt được đâu là kẻ qua đường, đâu là duy trì mới quan hệ và đâu là người yêu thương thật lòng. Chẳng khác gì ý thức được mình là trai bao cao cấp! Đường đường là chủ tịch tập đoàn có tiếng tăm, lại còn hoạt động trong hắc bang, mà sao hắn ta lại có cái loại suy nghĩ dùng vốn tự có để duy trì quyền lực và khiến người khác đau khổ thế? Loại người này có bị ngược thêm vài trăm hiệp nữa cũng chưa xứng đáng có được hạnh phúc.

Về nữ chính trong 7 ngày ân ái, được xây dựng như Bách khoa sống, cái gì cũng biết, việc gì cũng có tài, học một biết mười, thiếu mỗi cái mắt chuyển màu theo tâm trạng với tóc màu cầu vồng nữa thôi là đủ bộ. Ngày bé chẳng hiểu hai vị thân phụ thân mẫu có muốn đào tạo chị đi thi “Con nhà người ta” không mà cho chị đi học đủ tất cả cầm kì thi họa, sau này máu nghệ thuật ngấm vào người chị rồi nên chị bất thình lình biết chơi đàn, múa dẻo hát hay,… Kiểu búp bê này đáng ra nên được trưng bày tron tủ kính chứ không thể đi làm nữ chính ngôn tình chịu đựng ngược lên ngược xuống được. Một điểm rất phi lý nữa của Noãn Tâm là, cảm xúc của chị giống như thời tiết vậy, ai đời bị cưỡng bức, căm thù kẻ đã đẩy mình vào con đường tăm tối, đến gần cuối lại đi yêu luôn kẻ đó. Rõ ràng mang một tấm chân tình với vị hôn phu hào hoa, phong độ, hết mực yêu thương mình, rồi đùng một cái nhận ra tình yêu chân chính phải dành cho Thiên Kình. Có lúc tôi thậm chí tự hỏi, cô gái này có biết yêu là gì không? Hay đối với cô, trong lúc cô khó khăn hoạn nạn, ai cô ở cạnh bấu víu được thì đó chính là yêu. Bỏ đi biệt tích để không ai biết được quá khứ của mình, sau đó lại đi làm diễn viên nổi tiếng, mong mjuoons bước lên bằng thực lực, đến khi không còn cách nào lại chấp nhận kí kết khế ước nhân tình. Lạ lùng ghê khi con người cứ tự biến mình thành kẻ vốn mà họ căm ghét và khinh thường.

Nhân vật phụ mờ nhạt đến nỗi chẳng đóng vai trò gì mấy trong truyện, xuất hiện chớp nhoáng, được cái hoàn thành tốt vai trò khiến hai nhân vật chính đến với nhau. Tôi thấy thương anh nam chính Tả Lăng Thần vô cùng, khi ngay trước ngày cưới lại gặp chuyện kinh thiên động địa như vậy, sau đó người yêu lại bỏ đi không một lời nhăn gửi, bao năm gặp lại, thấy chính cô ấy ở cạnh kẻ thù năm nào. Vẫn biết phận nam phụ thì chẳng bao giờ có kết cục tốt đẹp, nhưng rõ ràng anh này chẳng gây ra tội trạng gì, lại bị mang đi giày vò đến tâm can phế liệt, trong khi kẻ tội ác tày trời thì cuối cùng lại được hưởng thụ cuộc sống an nhàn. Truyện này sao tôi thấy nó cứ cổ xúy cho lối sống độc đoán, tính toán và suy đồi…

Cốt truyện như bao tác phẩm ngôn tình khác, ngược đến mức nào thì cũng tìm được một chốn nghỉ chân yên bình. Về trường hợp, đây là tác phẩm có cách kiến thiết xây dựng trường hợp tệ nhất tôi từng đọc, chúng bị lặp vòng một cách nhàm chán, không có một chút ít nào điển hình nổi bật. Đọc truyện này, fan hâm mộ hoàn toàn có thể có cảm xúc hình như đã gặp diễn biến này ở đâu đó rồi, vì cơ bản là nó quá nổi bật, không phải chỉ có mỗi Ân Tầm biết phát minh sáng tạo và khai thác. Những trường hợp đẩy nhân vật vào bước đường đấu tranh lại là con dao hai lưỡi khiến nhân vật đi vào vết xe đổ của chính mình. Như tôi đã nói, nữ chính càng về sau càng quá quắt, trước thì một mực bài xích việc bán thân đổi danh vọng, sau chính vì tiền mà nhắm mắt đưa chân. Một câu truyện sinh ra không phải để giáo dục mọi người sống như một con tắc kè hoa, miệng lưỡi hai đường như vậy, chưa kể đến những cảnh H Open trong tác phẩm. H không quá nhiều, nhưng khởi đầu đã có, lại được miêu tả rất tục và nặng nề, hoàn toàn có thể lấy nguyên do rằng cảnh cưỡng hiếp, không thể nào nhẹ nhàng tình cảm được. Nhưng sau này khi hai người yêu thương nhau thì lại … chẳng thấy H nào nữa cả. Có quan điểm cho rằng, yêu nhau nhiều bằng xúc cảm và tâm hồn nên chẳng cần đến yếu tố tình dục như vậy nữa, nhưng đơn thuần, so với ngôn tình, tình dục là kết cục của tình yêu. Tôi mạn phép chủ quan bác bỏ quan điểm đó, tôi không ủng hộ việc lấy H ra để câu view, nhưng, giống như một bữa tiệc, khai vị, món chính, tráng miệng cần rất đầy đủ và tuần tự, không ai lại ăn một nồi lẩu đủ vị, sau đó lại gọi salad khai vị và kết thúc bằng món nướng được .

Tựu chung, bộ đọc truyen online này không có điểm nào có thể khen được. Có thể lối hành văn và phong cách của ân Tầm lúc này chưa hoàn thiện, tư duy còn nhiều khúc chưa liền mạch nên tuy lấy chất liệu hiện thực, tình huống và chi tiết lại phi thường vô lý. Quyển này tôi không giới thiệu cho bạn đọc vào lúc nào cả, nếu không muốn đọc cho trọn tất cả các sáng tác của Ân Tầm thì tốt nhất không nên thử.

Review by Minh .

Source: https://mix166.vn
Category: Nhân Ái

Xổ số miền Bắc