Chương trình giao lưu văn hóa Mỹ visa J1

Lịch sử ra đời chương trình giao lưu văn hóa

Trao đổi văn hóa được xem là một phần của ngoại giao văn hóa trong phạm vi chính sách ngoại giao công chúng của Mỹ. Theo Wikipedia, một trong những trao đổi văn hóa sớm nhất với Mỹ xảy ra vào năm 1940 khi Nelson Rockefeller – điều phối viên của các vấn đề thương mại và văn hóa Mỹ – khuyến khích các nhà báo từ Mỹ Latinh đến thăm Mỹ.

Chương trình trao đổi văn hóa ra đời theo đạo luật Mutual Educational and Cultural Exchange Act of 1961 (Fulbright–Hays Act). Mục đích chính của chương trình trong luật ghi:

The purpose of this chapter is to enable the Government of the United States to increase mutual understanding between the people of the United States and the people of other countries by means of educational and cultural exchange; to strengthen the ties which unite us with other nations by demonstrating the educational and cultural interests, developments, and achievements of the people of the United States and other nations, and the contributions being made toward a peaceful and more fruitful life for people throughout the world; to promote international cooperation for educational and cultural advancement; and thus to assist in the development of friendly, sympathetic, and peaceful relations between the United States and the other countries of the world.

Mục đích của chương này là để Chính phủ Mỹ tăng cường hiểu biết lẫn nhau giữa người Mỹ và người từ các quốc gia khác bằng cách trao đổi văn hóa và giáo dục; thắt chặt đoàn kết giữa Mỹ và các quốc gia khác bằng cách thể hiện sự quan tâm văn hóa, giáo dục, sự phát triển và thành tựu của người Mỹ và những quốc gia khác, đóng góp hướng tới cuộc sống hòa bình và cuộc sống hiệu quả cho người dân trên toàn thế giới, thúc đẩy phát triển quan hệ văn hóa, giáo dục và để từ đó hỗ trợ cho sự phát triển mối quan hệ hòa bình, lịch thiệp và thân thiện giữa Mỹ và các quốc gia khác trên thế giới.

Tính đến năm 2020, chương trình này đã ra đời gần 60 năm. Hiện nay có hơn 1.500 tổ chức lợi nhuận, phi lợi nhuận hoặc liên bang hoặc tiểu bang và chính quyền địa phương thực hiện các chương trình trao đổi học tập, giảng dạy, nghiên cứu, chia sẻ kỹ năng chuyên môn hoặc đào tạo tại chỗ.