Kim cương là gì? Mọi thứ bạn cần biết về diamond 2022

Kim cương được mệnh danh là vị vua của đá quý, chúng sở hữu vẻ đẹp vượt thời gian và có giá trị kinh tế. Chúng ta sử dụng kim cương vì những tính chất vật lý vô cùng quý giá của chúng. Một trong số đó là độ cứng rất cao, độ khúc xạ tốt, độ dẫn nhiệt cao. Vậy điều gì đã tạo nên những tính chất đặc biệt này, qua bài viết chúng tôi mong muốn được gửi tới bạn đọc những thông tin tổng quan về loại khoáng sản quý hiếm này.

Kim Cương Là Gì?

Kim Cương Là Gì?Kim Cương Là Gì?

Kim cương (phương ngữ miền Nam Việt Nam: hột xoàn) là một trong hai dạng thù hình được biết đến nhiều nhất của cacbon (dạng còn lại là than chì), có độ cứng rất cao và khả năng khúc xạ cực tốt làm cho nó có rất nhiều ứng dụng trong cả công nghiệp và ngành kim hoàn.

Kim cương được cho là một loại khoáng sản với những tính chất vật lý hoàn hảo. Chúng là những vật liệu tốt để tạo ra các bề mặt nhám và chỉ có những viên kim cương khác,

Khoảng 150 triệu cara (30.000 kg) kim cương được khai thác mỗi năm với tổng giá trị là 10 tỷ đô la Mỹ. Ngoài ra khoảng 100.000 kg kim cương hàng năm được điều chế nhân tạo.

Kim cương được khai thác chủ yếu ở đâu?

Mặc dù Nam Phi vẫn là nhà cung cấp Kim cương lớn, nhưng ngày nay nước này chỉ nắm giữ dưới 50% thị phần và không thể kiểm soát thị trường nhiều như trước đây.

Ngày nay, những ông lớn trong ngành còn có Ấn Độ, Canada, Nga, Úc và Brazil. Có một số quốc gia khác trên thế giới cũng đóng góp vào chuỗi cung ứng Kim cương, nhiều quốc gia trong số đó cũng nằm ở phần phía nam của lục địa Châu Phi.

Hầu hết chúng được khai thác ở những miệng núi lửa đã tắt, sâu trong lòng Trái Đất nơi mà áp suất và nhiệt độ cao làm thay đổi cấu trúc của các tinh thể.

Các Tính Chất Của Kim Cương

Các Tính Chất Của Kim CươngCác Tính Chất Của Kim Cương

  • Màu sắc Không màu, vàng, xanh lá, xanh dương, cam, đỏ, hồng, tím, nâu, xám và đen
  • Thang Mohs Độ cứng 10
  • Trọng lượng riêng 3.5
  • Chỉ số khúc xạ 2.417
  • Ánh Adamantine
  • Hệ tinh thể khối
  • Công thức hóa học C
  • Thành phần Carbon

Những đặc điểm chính của
kim cương:

Tinh thể có dạng tám mặt, bốn mặt, lập phương, thường có bề mặt cong lồi. Kích thước của từng tinh thể thay đổi từ rất nhỏ tới khá lớn, có thể nặng tới hàng ngàn cara. Không màu, trong suốt hoặc có màu xanh da trời, trắng xanh, vàng nâu, lục, đỏ, xám và đen.

Ánh kim cương mạnh, phát quang màu xanh, xanh lục khi chiếu tia tử ngoại hoặc rơnghen. Dẫn điện kém.Thứ không màu gồm có cacbon nguyên chất. Cũng có lẫn những chất tro mang màu, có khi tới tỷ lệ mấy % : SiO2, MgO, CaO, FeO, Fe2O3, Al2O3, TiO2…Trong kim cương thường thấy những bao thể, graphit và khoáng vật khác nữa.

Cấu trúc tinh thể

Hình: cấu trúc tinh thể kim cươngHình: cấu trúc tinh thể kim cương

Tinh thể kim cương có cấu trúc lập phương nên có tính đối xứng cao và chứa những nguyên tử cacbon bậc 4.

Vì có một nguyên tử cacbon liên kết với 4 nguyên tử cacbon gần nhất nên kim cương có rất nhiều tính chất riêng.

Than chì, một dạng thù hình khác của cacbon, có một cấu trúc tinh thể hình bình hành khiến cho chúng có những tính chất vật lý khác hẳn so với kim cương.

Than chì là một chất mềm, màu xám, đục. Một nguyên tố khác trong nhóm cacbon là silic có cấu trúc tinh thể giống kim cương. Khối lượng riêng của kim cương là 3,52 g/cm³.

Độ cứng

Kim cương là vật chất cứng nhất được tìm thấy trong tự nhiên, với độ cứng là 10 trong thang độ cứng Mohs cho các khoáng vật.

Kim cương còn chịu được áp suất giữa 167 và 231 GigaPascal trong những đợt kiểm tra khác nhau.

Điều này đã được biết đến từ rất lâu, và đó chính là nguồn gốc của tên gọi “kim cương”. Tuy nhiên, cacbon dạng lồng, một dạng thù hình của kim cương được điều chế vào năm 2005 được tin là còn cứng hơn cả kim cương.

Ngành công nghiệp sử dụng kim cương có từ rất lâu vì tính chất cứng rắn của chúng. Nó là khoáng vật có giá trị cao nhất trong hơn 3.000 mẫu khoáng vật mà con người biết đến.

Vì là vật chất cứng rắn nhất trong thiên nhiên, kim cương được dùng để đánh bóng, cắt mọi bề mặt, ngay cả một viên kim cương khác.

Các ngành công nghiệp thông thường dùng kim cương ví dụ như như là một mũi khoan, lưỡi cưa hay bột mài. Một ứng dụng rất có triển vọng là làm chất bán dẫn: một số viên kim cương có màu xanh lam chính là chất bán dẫn thiên nhiên, trái ngược với các loại kim cương có màu khác là những chất cách điện tốt.

Độ cứng của kim cương cũng khiến cho nó phù hợp hơn với vai trò của một món trang sức.

Bởi vì nó chỉ có thể bị làm trầy bởi một viên kim cương khác nên nó luôn luôn sáng bóng qua thời gian. Khác với những loại đá quý khác chỉ có thể mang vào những dịp đặc biệt, kim cương phù hợp với trang phục thường ngày vì chúng rất khó bị trầy xước.

Do đó, trên những chiếc nhẫn đính hôn hay nhẫn cưới, người ta thường đính kim cương lên, và những tập đoàn nữ trang hàng đầu thế giới vẫn luôn hô hào khẩu hiệu “diamonds are forever” để quảng cáo rầm rộ cho trang sức đính kim cương.

Hình: nhẫn cưới kim cươngHình: nhẫn cưới kim cương

Độ bền

Khác với độ cứng, chỉ khả năng chống lại những vết trầy xước, độ bền của kim cương chỉ từ trung bình khá đến tốt.

Độ bền chỉ khả năng khó bị vỡ của vật liệu. Độ bền của kim cương một phần là do cấu trúc tinh thể của kim cương không chống chịu tốt lắm.

Các kiểu cắt phổ biến của kim cươngCác kiểu cắt phổ biến của kim cương

Kim cương do đó cũng dễ bị vỡ hơn so với một số vật liệu khác, và câu chuyện lưu truyền về việc kiểm định kim cương bằng đe và búa của vua chúa xưa chỉ là truyền thuyết. Ngày nay, người ta thường dùng cối xay bằng thép nghiền nát kim cương để làm bột đánh bóng

Màu sắc

Kim cương có rất nhiều màu sắc: không màu, xanh dương, xanh lá cây, cam, đỏ, tía, hồng, vàng, nâu và cả đen.

Những viên kim cương có những vệt màu sáng được gọi là những viên kim cương màu. Nếu viên kim cương có màu rất đậm, chúng sẽ được gọi là “có màu sắc rực rỡ”.

Kim cương có màu là loại kim cương chứa một lượng nhỏ tạp chất, do trong cấu trúc của nó, một nguyên tử cacbon bất kỳ trong mạng tinh thể bị thay thế bởi một nguyên tử của nguyên tố khác.

Thông thường nguyên tố đó là nitơ khiến cho kim cương có màu vàng. Nguyên tử kim cương nguyên chất không có màu.

Kim cương có độ màu cực trắng sẽ được đánh giá là loại D, còn thấp nhất là Z, chỉ viên kim cương có màu hơi vàng ngả sang nâu.

Độ bền nhiệt độ

Ở áp suất khí quyển (1 atm) kim cương không ổn định có tính chất giống như như than chì có thể bị phân hủy. (ΔG = −2.99 kJ / mol). Kim cương sẽ cháy ở khoảng 800 °C, nếu có đủ ôxy.

Điều này được miêu tả vào cuối thế kỷ 18 nhưng cũng tìm thấy được trong những cuốn sách cổ thời La Mã. Nhưng, do có một hàng rào động năng lớn, kim cương gần như không phân hủy.

Dưới tác dụng của nhiệt độ và áp suất bình thường thì một viên kim cương chỉ có thể bị biến thành than chì sau một khoảng thời gian bằng khoảng thời gian để vũ trụ hình thành cho tới nay (13 tỷ năm).[1]

Cách Chọn Viên Kim Cương Như Thế Nào?

Lịch Sử Của Kim Cương

Lịch Sử Của Kim CươngLịch Sử Của Kim Cương

Được cho là “a girl’s best friend”, cái tên kim cương ‘Diamond’ bắt nguồn từ từ ‘adamas’ trong tiếng Hy Lạp cổ đại có nghĩa là ‘bất khả chiến bại’, nó có được nhờ sức mạnh tuyệt đối.

Kim cương là loại đá quý cứng nhất và là một trong những vật liệu cứng nhất mà con người biết đến.

Từ thế kỷ thứ nhất sau Công nguyên, khi Pliny the Elder (23 đến 79 sau Công nguyên) viết rằng “Kim cương là thứ có giá trị nhất, không chỉ trong các loại đá quý, mà của tất cả mọi thứ trên thế giới này”, viên đá này đã làm say đắm tất cả những ai bắt gặp, sức hấp dẫn không thể chối từ.

Kim cương hình thành rất sâu trong lớp vỏ trái đất, sâu hơn rất nhiều so với hầu hết các loại đá quý ở khoảng 100 dặm dưới bề mặt.

Chính Mẹ Thiên nhiên đã đưa những kho báu ở tầng sâu này lên bề mặt thông qua các vụ phun trào núi lửa nhanh chóng đưa các phần của lớp phủ lên bề mặt.

Ở một số khu vực nhất định trên thế giới, những vụ phun trào này sẽ đi qua một khu vực mà Kim cương đã hình thành và sẽ bốc lên và mang một số viên kim cương lên cao hơn cho đến khi chúng ở trên hoặc rất gần bề mặt.

Tàn dư của những vụ phun trào này để lại những đá làm bằng kimberlite (một loại đá mácma), chúng cắm ngược sâu xuống lòng đất. Bất cứ khi nào đá kimberlite được tìm thấy, Kim cương chắc chắn đang ở gần. Tìm kiếm đá kimberlite về cơ bản là trang một trong cách tìm Kim cương.

Không giống như các loại đá quý trong Kinh thánh như Thạch anh tím, Topaz, RubySapphire, rất ít tài liệu về Kim cương cho đến thế kỷ 14.

Tuy nhiên, những viên Kim cương sớm nhất được cho là có nguồn gốc từ sông suối ở Ấn Độ, có thể sớm nhất là vào thế kỷ thứ tư trước Công nguyên.

Việc phát hiện ra Kim cương vẫn là một bí mật của địa phương trong một thời gian dài, mặc dù cuối cùng từ này bắt đầu được lan truyền và đến những năm 1400, tầng lớp thượng lưu ở Tây Âu đã trang hoàng cho mình bằng đồ trang sức và phụ kiện Kim cương.

Mãi cho đến thời kỳ này, những mặt thô sơ đầu tiên mới được áp dụng cho đá quý. Vì nhiều viên Kim cương thô có hình dạng bát diện (hãy tưởng tượng hai kim tự tháp gắn liền với nhau ở đáy), bằng cách chỉ cần thêm một mặt bàn, nhiều vết cắt ban đầu gần giống với hình dạng của những viên Kim cương ‘ cắt rực rỡ ‘ ngày nay.

Đến năm 1521, Vua Henry VIII đội vương miện được trang trí bằng Kim cương, cùng các loại đá quý khác.

Sự độc quyền của Ấn Độ đối với Kim cương đã phá vỡ vào những năm 1700 khi những người thợ đào vàng ở Brazil bắt đầu tìm thấy Kim cương trong chảo của họ khi đang sàng lọc ở các dòng suối.

Nguồn cung của Ấn Độ cũng bắt đầu cạn kiệt, và Brazil sau đó đã có thể trở thành nguồn cung cấp Kim cương chính của thế giới trong hơn 100 năm.

Sau đó, vào năm 1866, mọi thứ bắt đầu thay đổi với việc phát hiện ra Kim cương ở Kimberley, Nam Phi. (Không phải ngẫu nhiên ở đây, Kimberley quan trọng đối với lịch sử của Kim cương đến nỗi những tảng đá kimberlite được đề cập trước đó được đặt theo tên của thị trấn).

Trong một khoảng thời gian rất ngắn, đá quý từ khu vực này sẽ chiếm hơn 90% số đá quý được bán trên toàn cầu. Nguồn cung mới đưa Kim cương đến được với nhiều người hơn, mặc dù giá vẫn tương đối cao do chuỗi cung ứng được quản lý rất chặt chẽ.

Công ty trung tâm của sự tăng trưởng khổng lồ này là De Beers, được thành lập vào năm 1888. Kim cương De Beers đồng nghĩa với toàn bộ ngành công nghiệp trong phần lớn thế kỷ 20.

Đối với những người quan tâm đến việc nghiên cứu quảng cáo và tiếp thị, sự nổi lên của Kim cương để trở thành loại đá quý phổ biến nhất thế giới là một chiến dịch sách giáo khoa thực sự. Nó thậm chí còn được ghi nhận là người phát minh ra chiếc nhẫn đính hôn hiện đại và thực sự trước chiến dịch này, Kim cương ít được chọn làm đá cho cô dâu hơn nhiều.

Năm 1919, Marcel Tolcowsky lần đầu tiên mô tả đường cắt tuyệt đẹp của mình tiêu chuẩn hóa các kích thước của ‘đường cắt Kim cương hoàn hảo’.

Các kiểu cắt khác nhau của Kim cương có tồn tại, nhưng kiểu cắt này cho đến nay vẫn là phổ biến và thông dụng nhất, chỉ với một số sửa đổi nhỏ kể từ khi thông số kỹ thuật ban đầu được công bố.

Trong phần lớn thế kỷ 20, nguồn cung ứng Kim cương vẫn tương đối không thay đổi, với phần lớn nguồn cung đến từ Nam Phi, với Liên Xô khi đó cũng là một nguồn cung cấp.

Năm 1982, một tìm thấy Kim cương mới quan trọng ở Botswana, Úc gia nhập danh sách vào năm 1985 và Canada vào năm 2000 với những phát hiện chính của riêng họ.

Ngoài ra còn có một số quốc gia khác đóng góp vào việc cung cấp Kim cương. Kỹ thuật khai thác và sản lượng được cải thiện đáng kể trong thế kỷ 20, với khoảng 3 triệu carat được khai thác trên toàn cầu trong những năm 1920, tăng lên hơn 100 triệu carat mỗi năm vào những năm 1990.

Các Loại Kim Cương Trên Thế Giới

Về màu sắc, kim cương có thể chia làm 2 loại chính là kim cương màu bao gồm kim cương xanh, kim cương đỏ, kim cương xanh lá, kim cương vàng, kim cương nâu,… và loại còn lại là kim cương không màu

Về mặt phân loại kim cương theo cấp độ và tạp chất hóa học thì kim cương được chia thành năm loại: Loại Ia, Loại Ib, Loại 1aB, Loại IIa và Loại IIb. Các tạp chất đo được ở cấp độ nguyên tử trong mạng tinh thể của các nguyên tử cacbon và do đó, không giống như tạp chất , cần phải có một máy quang phổ hồng ngoại để phát hiện.

Xem thêm bài viết: Phân loại kim cương như thế nào? 5 cách định giá kim cương

Tác Dụng Của Kim Cương

Tác Dụng Của Kim CươngTác Dụng Của Kim Cương

Tính chất chữa bệnh của kim cương

Người ta đã gán cho kim cương những tính chất chữa bệnh rất kỳ lạ. Người Hindu cổ đại đã cho rằng “Sự rung động ” của kim cương có tác động tích cực tới các cơ quan khác nhau của cơ thể, đặc biệt là tim và não.

Kim cương làm giảm sốt, chống nhiễm khuẩn, giúp chữa bệnh da liễu, giảm mệt mỏi và tăng cường trao đổi chất. Thủa xưa, người ta cho rằng kim cương đặc biệt có tính khử độc. Còn cho rằng kim cương bảo vệ chủ của nó chống lại bệnh tật, xua đuổi những giấc mơ xấu, chống lại chứng bệnh tưởng, ngăn ngừa sự đột quỵ và kết sỏi trong cơ thể.

Tính chất chữa bệnh của kim cươngTính chất chữa bệnh của kim cương

Nhẫn mặt kim cương trợ giúp khi sinh nở. Trong lĩnh vực này, đặc biệt có tác dụng là kim cương màu xanh lá cây và nó thậm chí còn được coi là biểu tượng của tình mẫu tử.

Những nhà thạch học trị liệu học hiện đại khuyên nên uống mỗi ngày một cốc “nước kim cương”; Thứ nước dùng để ngâm đồ trang sức bằng vàng gắn kim cương để qua đêm.

Khuyên không nên đeo đồ trang sức gắn kim cương của người khác hoặc kim cương chất lượng thấp. Kim cương phát huy tác dụng tốt khi điều trị trực tiếp. Những người bị bệnh xung động và huyết áp cao không nên đeo kim cương thường xuyên.

Công Dụng Khác Của Kim Cương

Hầu hết kim cương công nghiệp được sử dụng làm chất mài mòn. Tuy nhiên, kim cương được sử dụng trong nhiều ứng dụng khác.

Công Dụng Khác Của Kim CươngCông Dụng Khác Của Kim Cương

Cửa sổ kim cương

  được làm từ màng kim cương mỏng. Chúng được sử dụng để che các lỗ hở trong laser, máy X-quang và buồng chân không. Chúng trong suốt, rất bền và chịu được nhiệt và mài mòn.

Mái vòm loa kim cương

  nâng cao hiệu suất của loa chất lượng cao. Kim cương là một vật liệu rất cứng và khi được chế tạo thành một mái vòm mỏng, nó có thể rung động nhanh chóng mà không bị biến dạng sẽ làm giảm chất lượng âm thanh.

Tản nhiệt

  là những vật liệu hấp thụ hoặc truyền nhiệt dư thừa. Kim cương có độ dẫn nhiệt cao nhất của bất kỳ vật liệu nào. Nó được sử dụng để dẫn nhiệt ra khỏi các bộ phận nhạy cảm với nhiệt của vi điện tử hiệu suất cao.

Microbearings ma sát thấp

  là cần thiết trong các thiết bị cơ khí nhỏ. Giống như một số đồng hồ có vòng bi trong chuyển động của chúng, kim cương được sử dụng ở những nơi cần khả năng chống mài mòn, độ bền và độ tin cậy cao.

Mục lục bài viết

Bộ phận chống mài mòn

  có thể được sản xuất bởi các bề mặt phủ với một lớp kim cương mỏng. Trong quá trình này, carbon được chuyển đổi thành hơi tích tụ kim cương trên bề mặt các bộ phận dễ bị mòn.[2]

Cách Bảo Quản Và Làm Sạch Kim Cương

Cách Bảo Quản Và Làm Sạch Kim CươngCách Bảo Quản Và Làm Sạch Kim Cương

Kim cương là một loại đá quý cứng, vì vậy bạn có thể làm sạch nó mà không cần lo lắng bằng cách sử dụng nước xà phòng ấm và bàn chải nhỏ.

Hầu hết các viên kim cương cũng thích hợp để làm sạch bằng sóng siêu âm và hơi nước.

Bảo quản đồ trang sức Kim cương chủ yếu là để giữ nó tách biệt với các trang sức khác của bạn. Kim cương sẽ làm xước bất kỳ loại đá quý nào khác vì nó là loại đá quý cứng nhất.

Giữ trang sức Kim cương riêng biệt để ngăn chúng làm hỏng lẫn nhau. Giữ chúng trong từng túi hoặc hộp mềm nếu có thể.

Tốt nhất vẫn là tháo bỏ Kim cương trước khi thực hiện bất kỳ công việc gia đình, tập thể dục hoặc thể thao nào.

Một Số Câu Hỏi Thường Gặp Về Kim Cương

Một Số Câu Hỏi Thường Gặp Về Kim CươngMột Số Câu Hỏi Thường Gặp Về Kim Cương

Kim cương được sử dụng để làm gì?

Ngay từ năm 300 trước Công nguyên, những người thợ khắc ở Ấn Độ đã sử dụng kim cương để trang trí đồ trang sức. Kim cương có thể bị tiêu hao bởi lửa. Nhiệt độ của một viên kim cương cần phải từ 1290 đến 1650 độ F để nó có thể bị lửa thiêu rụi.

Kim cương có ở mọi màu sắc của cầu vồng, nhưng các màu phổ biến nhất được sử dụng trong đồ trang sức là từ D đến Z. Có thể tìm thấy kim cương ở bất kỳ màu nào.

Kim cương được làm từ gì?

Kim cương là một dạng rắn của nguyên tố cacbon với các nguyên tử của nó được sắp xếp trong một cấu trúc tinh thể được gọi là khối kim cương. Ở nhiệt độ và áp suất phòng, một dạng carbon rắn khác được gọi là graphite là carbon ổn định về mặt hóa học, nhưng kim cương hầu như không bao giờ chuyển đổi thành nó.

Chúng là những khoáng chất được tạo ra từ các nguyên tử cacbon. Các nguyên tử cacbon tạo thành tinh thể kim cương với sự kết hợp của các điều kiện nhiệt độ và áp suất thích hợp trong lớp phủ trên của Trái đất. Những điều kiện hình thành cụ thể này mang lại cho kim cương độ cứng, độ bền và các đặc tính quang học tuyệt đẹp.

Kim cương tổng hợp được làm bằng gì?

Cả cacbon có độ tinh khiết cao cũng như nhiệt độ và áp suất cao đều cần thiết cho sự phát triển của kim cương tổng hợp. Sự lắng đọng hơi hóa học có thể phát triển kim cương tổng hợp từ khí hydrocacbon (CVD). Zirconia khối và cacbua silic là hai ví dụ về vật liệu có thể được sử dụng trong sản xuất kim cương giả.

Kim cương giả được làm bằng gì?

Kim cương giả còn được gọi là kim cương mô phỏng, kim cương mô phỏng, kim cương nhái, hoặc kim cương giả.

Đây là một trong những chất mô phỏng kim cương được sản xuất phổ biến nhất. Nó là một chất tổng hợp được hình thành từ zirconium dioxide.

Cái tên cổ điển được gọi là kim cương giả mà hầu hết mọi người quen thuộc là zirconia khối.

Chúng thường được sử dụng như một loại kim cương trông giống như một viên kim cương đến nỗi nhiều người sẽ trích dẫn rằng tất cả những viên kim cương không có nguồn gốc tự nhiên đều là kim cương giả được gọi là khối zirconias.

Zirconia khối là một chất tổng hợp được tạo ra trong phòng thí nghiệm bao gồm zirconium dioxide.

Những Sự Thật Thú Vị Về Kim Cương

Những Sự Thật Thú Vị Về Kim CươngNhững Sự Thật Thú Vị Về Kim Cương

  • Kim cương được cho là có nguồn gốc từ nước mắt của các vị thần hoặc là mảnh vỡ của những ngôi sao rơi bởi người La Mã và Hy Lạp cổ đại. Người La Mã thậm chí còn nghĩ rằng những mũi tên của thần Cupid được gắn kim cương (có lẽ là mối liên hệ sớm nhất giữa kim cương và tình yêu lãng mạn).
  • Kim cương đã có hàng tỷ năm, thậm chí vài tỷ.
  • Kim cương được hình thành khoảng 100 dặm bên dưới và được đưa lên bề mặt bởi những vụ nổ núi lửa lớn.
  • Kim cương hầu như được cấu tạo hoàn toàn từ cacbon, điều này làm cho chúng trở thành một vật liệu cấu trúc cấu trúc. Kim cương được hình thành khi các nguyên tử cacbon liên kết theo một cách đặc biệt trong những điều kiện khắc nghiệt, chẳng hạn như những nguyên tử được tìm thấy sâu dưới Trái đất.
  • Kim cương là chất cứng nhất được tìm thấy trong tự nhiên. Chỉ một viên kim cương khác mới có thể làm xước một viên kim cương. Theo các nghiên cứu, một viên kim cương cứng hơn tới 58 lần so với bất kỳ thứ gì khác trong tự nhiên. Do đó, thứ duy nhất ngoài một viên kim cương khác có thể cắt xuyên qua một viên kim cương sẽ là chính một viên kim cương khác.
  • Kim cương được đặt trong mắt của các thần tượng sùng đạo Hindu cổ đại, và người ta tin rằng đeo một viên kim cương sẽ cung cấp cho người đó khả năng bất khả xâm phạm.
  • Một số vị vua cổ đại đã đeo kim cương trên áo giáp của họ khi họ xông vào trận chiến vì chúng được cho là mang lại sức mạnh và lòng dũng cảm cho người mặc.
  • Kim cương được cho là có khả năng chữa bệnh trong thời Trung cổ và được sử dụng để điều trị mọi thứ từ kiệt sức đến bệnh tâm thần.

Mỗi viên kim cương đều có những đặc điểm và giá trị riêng biệt, ngay cả khi chúng có cùng kích thước. Tìm hiểu “4 chữ C” (cắt, màu sắc, độ trong và trọng lượng carat) sẽ giúp bạn hiểu những điểm khác biệt này. Giá trị của một viên kim cương dựa trên sự kết hợp của bốn yếu tố này. 

Kim cương là gì? Chúng được tạo ra như thế nào?

Bình chọn bài viết

Trung bình phiếu 5 / 5. Tổng phiếu: 668

Chia sẻ bài viết ngay