So sánh văn học dân gian và văn học viết | Ngữ Văn 10 – Đại Học Kinh Doanh & Công Nghệ Hà Nội
Câu hỏi: So sánh văn học dân gian và văn học viết
Câu trả lời:
– Văn học dân gian:
+ Là công trình chung của nhân dân (công danh, tập thể)
+ Khó xác định chính xác giờ sinh
+ Được truyền miệng, sau này được ghi chép lại
+ Nó không ổn định và thường có sự biến đổi ở các vùng, miền khác nhau.
+ Có tính chất thiết thực, phát sinh trong các hoạt động phục vụ cộng đồng và phục vụ trực tiếp cho các hoạt động cộng đồng.
+ Đặc trưng thể loại, văn học viết không lặp lại: thần thoại, truyền thuyết, truyện cổ tích.
Văn học viết:
+ Sáng tạo cá nhân (ẩn danh, cá nhân)
+ Dễ dàng xác định chính xác giờ sinh
+ Truyền tải bằng văn bản (văn bản)
+ Chỉ có một phiên bản, không có biến thể.
+ Mang cảm giác chung của cá nhân nghệ sĩ, nảy sinh từ cảm hứng sáng tác.
+ Thể loại khá phong phú: thơ, truyện, tiểu thuyết, tiểu luận …
Cùng trường ĐH KD & CN Hà Nội tìm hiểu thêm về văn học dân gian và văn học viết:
Văn học Việt Nam gồm hai bộ phận lớn là văn học dân gian và văn học viết.
Cả hai phần đều mang những đặc điểm truyền thống của văn học Việt Nam (tinh thần yêu nước chống xâm lược, tinh thần nhân văn, nêu cao đạo lí, lòng nhân đạo). Tuy nhiên, hai phần cũng có những đặc điểm riêng.
Như nhau
– Văn học dân gian và văn học viết đều cảm nhận và phản ánh cuộc sống của con người bằng hình ảnh. Nghĩa là, người sáng tạo thông qua việc xây dựng hình tượng nghệ thuật đã đại diện cho hiện thực cuộc sống, thể hiện tâm tư, tình cảm, ước mơ, khát vọng của con người. Con người là trung tâm trong bức tranh đời sống văn học.
Sự khác biệt
– Văn học dân gian:
+ Quá trình sáng tạo và lưu truyền văn học dân gian không bị cản trở bởi bất kỳ sự kiểm duyệt nào. Và một lần nữa, là những sáng tác vô danh, phản ánh đời sống tình cảm của người dân bình thường, Văn học Dân sự vì thế đã phát huy tối đa tinh thần dân chủ. Văn học dân gian được lưu truyền và phổ biến nhanh chóng, có tiếng vang lớn trong quần chúng nhân dân.
+ Ngôn ngữ văn học dân gian có sự kết hợp với các yếu tố ngoài văn bản, gắn với môi trường diễn xướng dân gian nên đạt hiệu quả giao tiếp cao. Ngôn ngữ văn học dân gian mộc mạc, giản dị, chân chất. Các tác phẩm thường được sáng tác theo mô-típ và công thức có sẵn. Người bình thường không cần phải dồn hết tâm sức vào việc viết văn.
+ Văn học dân gian thường có khía cạnh phê phán, hài hước, khác với văn học viết là quan tâm đến tầng lớp dưới mà chủ yếu hướng đến tầng lớp trên, thẩm định giá trị con người.
+ Nhân vật trong văn học dân gian mang tính phổ biến, đại diện cho một kiểu người hoặc một kiểu người.
+ Do được truyền miệng nên văn học dân gian biến hóa, thay đổi theo thời gian và không gian (dị bản) với những đề tài, chủ đề được lặp lại trong nhiều tác phẩm khác nhau.
+ Thể loại văn học dân gian khá đa dạng về thể loại do có cấu trúc thẩm mĩ giống nhau. Văn học viết lại khác nhau, cùng một chủ đề nhưng khác xa về cấu trúc thẩm mỹ.
+ Văn học dân gian dung dị, na ná nhau.
+ Văn học dân gian ra đời đầu tiên, tiếp tục tồn tại sau chữ viết và phát triển cho đến ngày nay là nhờ một bộ phận quan trọng của dòng văn học này. Văn học dân gian có vai trò quan trọng đối với sự hình thành và phát triển của văn học viết.
– Văn học viết:
+ Trong khi ngôn ngữ văn học được gọt giũa, sử dụng nhiều biện pháp tu từ thì từng “miligam ngôn từ” được tác giả soạn thảo một cách cẩn thận. Do “mặt đối mặt” và là sản phẩm của một cá nhân, ngôn ngữ viết được tô màu theo cách riêng của nó. Sự sáng tạo của các nhà văn, nhà thơ thể hiện ở tính mới của cấu trúc và cốt lõi. câu chuyện…
Trong khi đó, nhân vật văn học viết là những sáng tạo riêng lẻ, mang tính ‘điển hình’.
+ Văn học được viết một cách cố định, bất biến về mặt văn bản nhưng luôn có sự “lạ” về đề tài, chủ đề, cách thức thể hiện …
+ Không gian, thời gian, nhân vật và cốt truyện trong văn học viết mang tính cá thể, cụ thể.
Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội