Truyện Cổ Tích Bí Mật Mộ Khổng Minh – Etruyen.com

HỒI 3: Bí Mật Mộ Khổng Minh

Tấn Võ Đế nghe Đỗ Dự tâu liền đưa mắt nhìn vào sân lăng thấy
hai xác chết nằm sấp dưới đất được lật ngửa lên, mắt mở
trừng trừng lưỡi le dài ra miệng ứa máu. Cả hai xác đều còn
đeo gươm.

– Bàn tay ma quỷ nào đã giết hai sĩ quan liên lạc của trẫm
vậy?

– Muôn tâu bệ hạ, cả hai đều chết rất khó hiểu. Nhưng theo
thần thì kẻ giết hai sĩ quan này là người trần mắt thịt hơn
là ma quỷ. Cả hai đều bị thương ở tay và hai đầu gối. Nhìn
vết thương hạ thần thấy cả hai đều trúng độc chết…

– Hai sĩ quan này đã theo Khổng Minh, như vậy cái chết này
liên quan tới Khổng Minh. Rõ ràng là Khổng Minh ẩn trong
lăng và bọn sát nhân cũng ở đó luôn, phá lăng là tìm ra thủ
phạm. Khanh mau ra lệnh vây chặt lăng và gom củi đốt cho ta.

Đỗ Dự cúi đầu vâng lệnh. Nhưng quân lính vừa chạy vào nhà mồ
thì tất cả đều bật ngửa ra chết.

Tấn Võ Đế vô cùng kinh ngạc thấy năm người lính Ngự lâm vừa
chạy vào sân nhà mồ đều lăn đùng ra miệng trào máu chết
tươi. Tấn Võ Đế quá sợ vội ra lệnh ngưng kiếm củi hỏa thiêu
nhà mồ và thiết triều khẩn cấp. Tấn Võ Đế hỏi Gia Sủng, Hoa
Hi cách đối phó. Hai người đều nói vấn đề nhà mồ chỉ có Quản
Bật thông thạo xin hỏi Quản Bật, nhưng tìm Quản Bật chẳng
thấy đâu cả. Có người nói sau khi năm người lính Ngự lâm
quân chết thấy Quản Bật đi về phía lăng Khổng Minh rồi mất
tích luôn. Tấn Võ Đế mất Quản Bật thì tức lắm.

– Hãy đưa ta vô lăng, có hay không có Quản Bật cũng chẳng
sao. Đỗ Dự người nghi Quản Bật có lý lắm.

Đỗ Dự đành hộ tống Tấn Võ Đế xuống hầm dưới lăng. Xuống hầm
mồ vua hỏi có ai thấy Quản Bật đến đây không. Mọi người nói
Quản Bật đến đây nhưng rồi kêu đau bụng bỏ đi. Tấn Võ Đế
không nói gì ra hiệu cho Ngự lâm quân dìu lên bệ đá. Lên bệ
đá Tấn Võ Đế nhìn vào ngọn đèn, đầu óc mông lung như người
bệnh tâm thần đưa hai tay kéo cái đèn xuống. Tấn Võ Đế dùng
hết sức mạnh đã kéo được cái đèn từ từ rớt xuống. Cục chì
giữ cho cái đèn thăng bằng đập vào nóc hầm nghe cái bốp tự
nhiên nghe ồ ồ dưới đáy hầm và chiếc quan tài tưởng dính
liền với bệ đá bỗng xoay ngang.

– Cứu giá mau, coi chừng Hoàng thượng bị hất xuống đất.

Đỗ Dự hô lính Ngự lâm quân khom lưng làm cái bàn bằng lưng
người đỡ Tấn Võ Đế nhờ vậy Tấn Võ Đế bị quan tài hất xuống
dưới bàn bằng lưng người đỡ không sao, nhưng chiếc đèn thì
tuột khỏi tay vua tung những ngọn bấc đang cháy xuống vách
lăng.

Tấn Võ Đế vừa hoàng hồn đã định leo lên bệ đá xem nơi chiếc
quan tài vừa hé mở có gì bí mật, thì bỗng Gia Sủng hét lớn :

– Coi chừng quái vật xuất hiện kìa.

Tấn Võ Đế bèn lùi lại bên Đỗ Dự, Hoa Di và Gia Sủng ngước
mắt quan sát bệ đá. Thấy trên đó đầu một quái vật to bằng
cái thúng miệng rộng đến mép tai, răng nanh lòi ra hai bên
mép, mắt lồi và sáng rực, quái vật há hốc miệng đỏ lòm.

Ghê nhất là hai lỗ mũi quái vật như hai cái hang chuột và nó
thở ra hơi thở đen sì.

– Coi chừng hơi độc từ lỗ mũi vật. Mọi người bịt mặt lại
ngay. Ngự lâm hãy mở cuộc tấn công quái vật ngay lập tức.

Tấn Võ Đế ra lệnh mà tiếng nói run run chứng tỏ đang sợ hãi
dữ lắm. Lính Ngự lâm quân với gươm lên giáo dài kéo tới bao
kín bệ đá và tiếng leng keng inh ỏi. Âm thanh sắt thép làm
mọi người nhức óc, người bị ảnh hưởng nặng nhất là Tấn Võ
Đế.

Tấn Võ Đế bịt tai ôm đầu và ngồi bệt xuống đất rên rỉ kêu
thét như chính ông đang bị đâm chém vậy.

Bỗng nhiên tiếng va chạm của sắt thép không còn nữa, mọi
ngưòi mở mắt ra không thấy quái vật đâu chỉ thấy đám Ngự lâm
quân tấn công quái vật ngã la liệt dưới đất, gươm giáo gậy
ngổn ngang. Ánh đuốc vụt tắt ngấm. Trên bệ đá một thứ ánh
sáng màu xanh mờ ảo chiếu lên trần hầm.

Tấn Võ Đế đã đứng lên, bên cạnh là Đỗ Dự, Gia Sủng, Hoa Hi
tất cả há hốc miệng nhìn bệ đá vì thấy trên đó thay vì quái
vật là một người mặt đồ trắng bịt khăn xanh tay cầm quạt
lông phe phẩy.

– Khổng Minh lại xuất hiện…

Tấn Võ Đế hoảng hốt kêu lên.

Bỗng người trắng nhỏ nhẹ nói