Bí Mật Tình Yêu Phố Angel Phần II
2 năm trước
Chiều nắng nhẹ.
Ánh chiều dương vẫn chưa tắt hẳn. Sân trường Tinh Hoa trở nên vắng lặng và tĩnh
Ánh chiều dương vẫn chưa tắt hẳn. Sân trường Tinh Hoa trở nên vắng lặng và tĩnh
mịch. Từ cửa lớp 10B2, bóng người cô độc lẻ loi chống tay vào lan can, hướng
mịch. Từ cửa lớp 10B2, bóng người cô độc lẻ loi chống tay vào lan can, hướng
ánh nhìn lên bầu trời tịch dương. Dường như người đó như đang muốn hòa mình vào
ánh nhìn lên bầu trời tịch dương. Dường như người đó như đang muốn hòa mình vào
bầu không khí tĩnh lặng và êm đềm này.
bầu không khí tĩnh lặng và êm đềm này.
Im ắng!
Im ắng!
Im ắng!
Im ắng!
Im ắng đến không
Im ắng đến không
tưởng!
tưởng!
Dù vẫn còn lác
Dù vẫn còn lác
đác vài học sinh chưa về vẫn đang ngồi ở ghế đá trên sân trường ôn bài nhưng
đác vài học sinh chưa về vẫn đang ngồi ở ghế đá trên sân trường ôn bài nhưng
lại không có cả tiếng lật sách sột soạt như mọi khi. Không có cả tiếng chim sẻ
lại không có cả tiếng lật sách sột soạt như mọi khi. Không có cả tiếng chim sẻ
lích rích. Không có tiếng gió rì rào làm rung cây. Những học sinh đó như đang e
lích rích. Không có tiếng gió rì rào làm rung cây. Những học sinh đó như đang e
sợ điều gì.
sợ điều gì.
Lạnh toát!
Lạnh toát!
Họ ngẩng đầu lên
Họ ngẩng đầu lên
nhìn người kia, rồi lập tức cúi xuống học bài, cẩn thận lật từng trang sách mà
nhìn người kia, rồi lập tức cúi xuống học bài, cẩn thận lật từng trang sách mà
không tạo tiếng động. Ánh mắt người kia lạnh như băng, thậm chí còn khiến người
không tạo tiếng động. Ánh mắt người kia lạnh như băng, thậm chí còn khiến người
ta có cảm giác hóa đá, không cảm xúc chút nào, lần lượt quét chậm qua toàn sân
ta có cảm giác hóa đá, không cảm xúc chút nào, lần lượt quét chậm qua toàn sân
trường, rồi lại chậm rãi hướng lên trời.
trường, rồi lại chậm rãi hướng lên trời.
Một cơn gió ào
Một cơn gió ào
ào thổi qua, cuốn đống lá khô bay tứ tung, đồng thời khiến những cuốn sách,
ào thổi qua, cuốn đống lá khô bay tứ tung, đồng thời khiến những cuốn sách,
cuốn vở của những học sinh đang ngồi ghế đá bay tứ tung, tạo nên tiếng sột soạt
cuốn vở của những học sinh đang ngồi ghế đá bay tứ tung, tạo nên tiếng sột soạt
kinh động. Không ai bảo ai, tất cả đều đưa mắt tò mò nhìn về phía hành lang lớp
kinh động. Không ai bảo ai, tất cả đều đưa mắt tò mò nhìn về phía hành lang lớp
10B2.
10B2.
Đẹp quá!
Đẹp quá!
Gió cuốn tà váy
Gió cuốn tà váy
học sinh cùng mái tóc dài của người đó. Tà áo bay phần phật trong gió, mái tóc
học sinh cùng mái tóc dài của người đó. Tà áo bay phần phật trong gió, mái tóc
bay tứ tung che nửa gương mặt nhưng vẫn không giảm đi nét đẹp trên gương mặt
bay tứ tung che nửa gương mặt nhưng vẫn không giảm đi nét đẹp trên gương mặt
thanh tú đó. Thời gian như ngừng trôi. Tất cả những ai còn lại còn đứng trên
thanh tú đó. Thời gian như ngừng trôi. Tất cả những ai còn lại còn đứng trên
sân trường đều nín thở ngắm nhìn. Bóng nữ sinh cùng cảnh vật chiều tà tạo nên
sân trường đều nín thở ngắm nhìn. Bóng nữ sinh cùng cảnh vật chiều tà tạo nên
một bức tranh đẹp vô cùng. Nhưng từ đó lại toát lên vẻ lạnh lùng không thể nói
một bức tranh đẹp vô cùng. Nhưng từ đó lại toát lên vẻ lạnh lùng không thể nói
thành lời.
thành lời.
Tiếng tin nhắn
Tiếng tin nhắn
vang lên. Nhưng nữ sinh đó như không nghe thấy, vẫn đứng bất động dựa lan can.
vang lên. Nhưng nữ sinh đó như không nghe thấy, vẫn đứng bất động dựa lan can.
10 phút sau, cô mới rút chiếc Iphone từ balo ra đọc tin nhắn.
10 phút sau, cô mới rút chiếc Iphone từ balo ra đọc tin nhắn.
“Quán café Joma.
“Quán café Joma.
VCH”
VCH”
“…”
“…”
-Hờ hờ!
-Hờ hờ!
Nữ sinh đó bật
Nữ sinh đó bật
cười nhạt sau khi đọc tin nhắn. Cô nhanh chóng xách balo rời khỏi hành lang.
cười nhạt sau khi đọc tin nhắn. Cô nhanh chóng xách balo rời khỏi hành lang.
Chiều dương giờ đây sao chơ vơ, lẻ loi thế?
Chiều dương giờ đây sao chơ vơ, lẻ loi thế?
Văn Chấn Hải ung
Văn Chấn Hải ung
dung hớp một ngụm trà nóng, mắt xem đồng hồ trên tường của quán café.
dung hớp một ngụm trà nóng, mắt xem đồng hồ trên tường của quán café.
“Không định đến sao” – Văn Chấn Hải thầm nghĩ, mặt vẫn không
“Không định đến sao” – Văn Chấn Hải thầm nghĩ, mặt vẫn không
biến sắc dù đã phải ngồi chờ đợi khá lâu
biến sắc dù đã phải ngồi chờ đợi khá lâu
Cửa ra vào bật
Cửa ra vào bật
mở, tiếng chuông gió trong trẻo vang lên.
mở, tiếng chuông gió trong trẻo vang lên.
“Kính chào quý khách”
“Kính chào quý khách”
Tiếng người phục
Tiếng người phục
vụ vang lên ấm áp, vậy mà con người vừa bước vào kia lại không thèm liếc lấy
vụ vang lên ấm áp, vậy mà con người vừa bước vào kia lại không thèm liếc lấy
một cái. Một nữ sinh thanh tú bước vào. Mọi người trong quán café trừ Văn Chấn
một cái. Một nữ sinh thanh tú bước vào. Mọi người trong quán café trừ Văn Chấn
Hải đều phải ngước nhìn cô ấy. Dáng người mảnh mai lại rất cao, gương mặt thon
Hải đều phải ngước nhìn cô ấy. Dáng người mảnh mai lại rất cao, gương mặt thon
gọn, làn da trắng muốt, mái tóc suôn dài, tuy chỉ có đôi mắt là lại lạnh băng,
gọn, làn da trắng muốt, mái tóc suôn dài, tuy chỉ có đôi mắt là lại lạnh băng,
không chút cảm xúc. Văn Chấn Hải từ tốn đặt tách trà xuống, đứng lên chào hỏi
không chút cảm xúc. Văn Chấn Hải từ tốn đặt tách trà xuống, đứng lên chào hỏi
rất lịch sự.
rất lịch sự.
– Xin chào, đã
– Xin chào, đã
lâu không gặp. Mời ngồi!
lâu không gặp. Mời ngồi!
Nữ sinh thô bạo
Nữ sinh thô bạo
ném chiếc balo qua một bên một cách không thương tiếc. Cô ngồi xuống, vẫy người
ném chiếc balo qua một bên một cách không thương tiếc. Cô ngồi xuống, vẫy người
phục vụ rồi nói nhanh như đọc rap:
phục vụ rồi nói nhanh như đọc rap:
-Một G7 sữa
-Một G7 sữa
nóng, khẩn trương lên!
nóng, khẩn trương lên!
-…
-…
PHỊCH!
PHỊCH!
Yên tĩnh!
Yên tĩnh!
Quán café vốn đã
Quán café vốn đã
yên tĩnh, chỉ còn tiếng nhạc du dương. Vậy mà bàn của Văn Chấn Hải và nữ sinh
yên tĩnh, chỉ còn tiếng nhạc du dương. Vậy mà bàn của Văn Chấn Hải và nữ sinh
nọ vẫn không ai nói gì, chỉ nhìn nhau chằm chằm.
nọ vẫn không ai nói gì, chỉ nhìn nhau chằm chằm.
Văn Chấn Hải
Văn Chấn Hải
thản nhiên ngồi uống café, chẳng nói chẳng rằng, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
thản nhiên ngồi uống café, chẳng nói chẳng rằng, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nữ sinh kia cũng không kém cạnh, không chỉ im lặng mà còn tỏa sát khí lạnh như
Nữ sinh kia cũng không kém cạnh, không chỉ im lặng mà còn tỏa sát khí lạnh như
khối khí từ Siberia về phía Văn Chấn Hải. Đúng
khối khí từ Siberia về phía Văn Chấn Hải. Đúng
là kì cục!
là kì cục!
Một người thì
Một người thì
hẹn người kia ra. Vậy mà lúc gặp nhau lại chẳng nói gì, y chang diễn kịch câm.
hẹn người kia ra. Vậy mà lúc gặp nhau lại chẳng nói gì, y chang diễn kịch câm.
Đã vậy hai người mỗi người một biểu cảm, người thì bình thản, “no emotion”; còn
Đã vậy hai người mỗi người một biểu cảm, người thì bình thản, “no emotion”; còn
người kia lại lạnh như băng. Thật là buồn cười!
người kia lại lạnh như băng. Thật là buồn cười!
“…”
“…”
“…”
“…”
10 phút trôi qua!
10 phút trôi qua!
Cạch!
Cạch!
Nữ sinh kia đặt
Nữ sinh kia đặt
tách G7 xuống, mặt không biến sắc, chậm rãi mở miệng, gằn từng tiếng như ném đá
tách G7 xuống, mặt không biến sắc, chậm rãi mở miệng, gằn từng tiếng như ném đá
về phía Văn Chấn Hải:
về phía Văn Chấn Hải:
-Văn-Chấn-Hải,
-Văn-Chấn-Hải,
stop-vở-kịch-câm-này-lại-ngay!!
stop-vở-kịch-câm-này-lại-ngay!!
Văn Chấn Hải lúc
Văn Chấn Hải lúc
này lại ôm bụng cười khanh khách, hoàn toàn khác hình ảnh thư sinh nhàn nhã
này lại ôm bụng cười khanh khách, hoàn toàn khác hình ảnh thư sinh nhàn nhã
hàng ngày của cậu. (Ad thấy khá giống cảnh Giang Sóc Lưu ôm bụng cười khi trêu
hàng ngày của cậu. (Ad thấy khá giống cảnh Giang Sóc Lưu ôm bụng cười khi trêu
được Lạc Tiểu Liên :v )
được Lạc Tiểu Liên :v )
-Được rồi, dừng
-Được rồi, dừng
thì dừng. Đúng là Javer, chỉ có cô mới chọc được tôi cười. Hơ hơ hơ!
thì dừng. Đúng là Javer, chỉ có cô mới chọc được tôi cười. Hơ hơ hơ!
Nữ sinh kia từ
Nữ sinh kia từ
từ gỡ bỏ chiếc mặt nạ bằng băng xuống, gương mặt mang nét tươi tắn rung động
từ gỡ bỏ chiếc mặt nạ bằng băng xuống, gương mặt mang nét tươi tắn rung động
lòng người hiện ra. Cô gái lấy chiếc dây chun buộc lỏng tóc ra sau lưng, miệng
lòng người hiện ra. Cô gái lấy chiếc dây chun buộc lỏng tóc ra sau lưng, miệng
lầm bầm:
lầm bầm:
-Hải à, lần này
-Hải à, lần này
tôi về nước cậu làm ơn gọi cái tên Sa Thủy Chân hộ tôi có được không? Cái tên
tôi về nước cậu làm ơn gọi cái tên Sa Thủy Chân hộ tôi có được không? Cái tên
Javer kia chỉ dùng bên Mỹ thôi -_-
Javer kia chỉ dùng bên Mỹ thôi -_-
Nữ sinh tên Sa
Nữ sinh tên Sa
Thủy Chân thở dài thườn thượt, giọng chán chường than vãn.
Thủy Chân thở dài thườn thượt, giọng chán chường than vãn.
Văn Chấn Hải mỉm
Văn Chấn Hải mỉm
cười, cậu tiếp:
cười, cậu tiếp:
-Được rồi, Thủy
-Được rồi, Thủy
Chân. Cậu vào lớp nào học thế?
Chân. Cậu vào lớp nào học thế?
-10B2.
-10B2.
-Quen trường lớp
-Quen trường lớp
chưa?
chưa?
-Đang tìm hiểu.
-Đang tìm hiểu.
-…
-…
-Này Văn Chấn
-Này Văn Chấn
Hải, cậu gọi tôi ra đây, chờ tôi 10 phút không phải chỉ để hỏi những câu nhàm
Hải, cậu gọi tôi ra đây, chờ tôi 10 phút không phải chỉ để hỏi những câu nhàm
xít như thế này đấy chứ?
xít như thế này đấy chứ?
-Đương nhiên là
-Đương nhiên là
không rồi.
không rồi.
-Vào vấn đề
-Vào vấn đề
chính mau, cậu lại văn tự dài dòng rồi. Lại liên quan đến Giang thiếu gia yêu
chính mau, cậu lại văn tự dài dòng rồi. Lại liên quan đến Giang thiếu gia yêu
quý của chúng ta phải không?
quý của chúng ta phải không?
-… Cậu hiểu tôi
-… Cậu hiểu tôi
thật đấy Javer!
thật đấy Javer!
Sa Thủy Chân thở
Sa Thủy Chân thở
dài. Đương nhiên là cô quá hiểu Văn Chấn Hải. Cô gặp Văn Chấn Hải từ thời cấp
dài. Đương nhiên là cô quá hiểu Văn Chấn Hải. Cô gặp Văn Chấn Hải từ thời cấp
I. Lúc đấy do đánh nhau với học sinh cùng lớp nên Thủy Chân bị nhà trường kỷ
I. Lúc đấy do đánh nhau với học sinh cùng lớp nên Thủy Chân bị nhà trường kỷ
luật. Văn Chấn Hải chứng minh được rằng mấy tên kia đã chủ động khích bác gia
luật. Văn Chấn Hải chứng minh được rằng mấy tên kia đã chủ động khích bác gia
đình nhà cô trước. Nhờ vậy mà cô thoát tội. Kể từ đấy, Sa Thủy Chân rất biết ơn
đình nhà cô trước. Nhờ vậy mà cô thoát tội. Kể từ đấy, Sa Thủy Chân rất biết ơn
Văn Chấn Hải, và nhờ vậy cũng làm quen được với Giang Sóc Lưu và Tiêu Nham Phong.
Văn Chấn Hải, và nhờ vậy cũng làm quen được với Giang Sóc Lưu và Tiêu Nham Phong.
Tuy họ là thiếu gia nhà giàu, lại chơi khá thân với cô, nhưng không một ai biết
Tuy họ là thiếu gia nhà giàu, lại chơi khá thân với cô, nhưng không một ai biết
đến mối quan hệ cũng như sự tồn tại của cô trừ ba người họ ra.
đến mối quan hệ cũng như sự tồn tại của cô trừ ba người họ ra.
Sa Thủy Chân dù
Sa Thủy Chân dù
là người ngoài, nhưng lại khá rõ về cuộc sống của những thiếu gia nhà giàu như
là người ngoài, nhưng lại khá rõ về cuộc sống của những thiếu gia nhà giàu như
Giang Sóc Lưu và Văn Chấn Hải. Gia cảnh của cô không ai biết, Văn Chấn Hải cũng
Giang Sóc Lưu và Văn Chấn Hải. Gia cảnh của cô không ai biết, Văn Chấn Hải cũng
không hỏi nhiều, chỉ biết rằng Sa Thủy Chân đã từng có một cuộc sống không mấy
không hỏi nhiều, chỉ biết rằng Sa Thủy Chân đã từng có một cuộc sống không mấy
dễ chịu. Bốn người họ từng là Tứ đại …………………, thành tích học hành đáng nể,
dễ chịu. Bốn người họ từng là Tứ đại …………………, thành tích học hành đáng nể,
ngoại hình như từ manga bước ra, mỗi lần bước đi là “thế gian rung chuyển”. Sa
ngoại hình như từ manga bước ra, mỗi lần bước đi là “thế gian rung chuyển”. Sa
Thủy Chân từng “vào sinh ra tử” với ba người họ, sống chết có nhau, tình thân
Thủy Chân từng “vào sinh ra tử” với ba người họ, sống chết có nhau, tình thân
như anh em ruột thịt. Rất đáng ngưỡng mộ, người ngoài nhìn vào phải trầm trồ.
như anh em ruột thịt. Rất đáng ngưỡng mộ, người ngoài nhìn vào phải trầm trồ.
Nhưng từ năm lớp
Nhưng từ năm lớp
9, Sa Thủy Chân bay sang Mỹ du học, biến mất tăm. Lần này về nước đúng là khá
9, Sa Thủy Chân bay sang Mỹ du học, biến mất tăm. Lần này về nước đúng là khá
đột ngột. Dò được ba thiếu gia nhà kia đang học ở Liên minh Tinh Hoa liền đăng
đột ngột. Dò được ba thiếu gia nhà kia đang học ở Liên minh Tinh Hoa liền đăng
ký học ở đó cùng, tuy nhiên không cùng lớp để tránh gây phiền phức với lũ fan
ký học ở đó cùng, tuy nhiên không cùng lớp để tránh gây phiền phức với lũ fan
girl của họ.
girl của họ.
Văn Chấn Hải bắt
Văn Chấn Hải bắt
đầu vào vấn đề, lấy chiếc cặp sách lôi ra một chiếc Lumia xanh, đặt lên mặt
đầu vào vấn đề, lấy chiếc cặp sách lôi ra một chiếc Lumia xanh, đặt lên mặt
bàn.
bàn.
-… – Sa Thủy
-… – Sa Thủy
Chân trầm ngâm nhìn chiếc Lumia suy nghĩ, bầu không khí trở nên nặng nề
Chân trầm ngâm nhìn chiếc Lumia suy nghĩ, bầu không khí trở nên nặng nề
-Gần đây, do sắp
-Gần đây, do sắp
đến cuộc thi công tháp, rất nhiều người đã nghi ngờ bọn tôi thâu tóm kết quả
đến cuộc thi công tháp, rất nhiều người đã nghi ngờ bọn tôi thâu tóm kết quả
cuộc thi. Lưu thường xuyên bị người ta chơi xấu. Cậu ấy đang bị liên quan đến
cuộc thi. Lưu thường xuyên bị người ta chơi xấu. Cậu ấy đang bị liên quan đến
một vụ cố ý gây thương tích. Học sinh 4 trường đang phản đối rất nhiều.
một vụ cố ý gây thương tích. Học sinh 4 trường đang phản đối rất nhiều.
-…
-…
-Cậu giúp
-Cậu giúp
tôi…minh oan cho cậu ấy. – Văn Chấn Hải nói đến đây thì ngập ngừng
tôi…minh oan cho cậu ấy. – Văn Chấn Hải nói đến đây thì ngập ngừng
Thực ra riêng
Thực ra riêng
Văn Chấn Hải cũng có thể giúp Giang Sóc Lưu. Nhưng như vậy chắc chắn học sinh
Văn Chấn Hải cũng có thể giúp Giang Sóc Lưu. Nhưng như vậy chắc chắn học sinh
sẽ cho rằng hai người họ thông đồng che mắt quần chúng. Sa Thủy Chân lại rất
sẽ cho rằng hai người họ thông đồng che mắt quần chúng. Sa Thủy Chân lại rất
giỏi trong mấy vụ “điều tra” kiểu này, cũng rất tin tưởng nhau nên Văn Chấn Hải
giỏi trong mấy vụ “điều tra” kiểu này, cũng rất tin tưởng nhau nên Văn Chấn Hải
mới dám nhờ.
mới dám nhờ.
Nhân viên phục
Nhân viên phục
vụ đem tách café G7 còn bốc hơi nóng lên. Sa Thủy Chân nãy giờ im lặng nhấp một
vụ đem tách café G7 còn bốc hơi nóng lên. Sa Thủy Chân nãy giờ im lặng nhấp một
ngụm café. Vị ngọt và ấm dần lan tỏa trong miệng, thấm vào người, làm đầu óc cô
ngụm café. Vị ngọt và ấm dần lan tỏa trong miệng, thấm vào người, làm đầu óc cô
đủ tỉnh táo để suy nghĩ.
đủ tỉnh táo để suy nghĩ.
-Trong chiếc
-Trong chiếc
Lumia này có gì?
Lumia này có gì?
-Đoạn clip quay
-Đoạn clip quay
lại cảnh lúc xảy ra sự việc
lại cảnh lúc xảy ra sự việc
Sa Thủy Chân cất
Sa Thủy Chân cất
nó vào balo, không hỏi thêm gì nữa, lẳng lặng uống hết tách café. Sau đó đứng
nó vào balo, không hỏi thêm gì nữa, lẳng lặng uống hết tách café. Sau đó đứng
lên định đi thẳng. Văn Chấn Hải ngồi bất động ,ánh mắt vẫn suy tư, lên tiếng
lên định đi thẳng. Văn Chấn Hải ngồi bất động ,ánh mắt vẫn suy tư, lên tiếng
gọi giật cô lại:
gọi giật cô lại:
-Javer, hãy giúp
-Javer, hãy giúp
Lưu bằng mọi cách.
Lưu bằng mọi cách.
Sa Thủy Chân
Sa Thủy Chân
quay lại, mái tóc buộc lỏng đằng sau nghiêng sang một bên vai, ánh mắt vừa thân
quay lại, mái tóc buộc lỏng đằng sau nghiêng sang một bên vai, ánh mắt vừa thân
thiện được một lúc lại trở về vẻ xa cách lạnh lùng thường ngày:
thiện được một lúc lại trở về vẻ xa cách lạnh lùng thường ngày:
-Tôi biết mà.
-Tôi biết mà.
Thanh toán hộ tôi. Ba ngày nữa sẽ sáng tỏ mọi chuyện.
Thanh toán hộ tôi. Ba ngày nữa sẽ sáng tỏ mọi chuyện.
-Ồ, cậu tự tin
-Ồ, cậu tự tin
ghê nhỉ?
ghê nhỉ?
-Thế thì đã sao
-Thế thì đã sao
nào? Đây phải gọi là “tự lượng sức mình” mới đúng.
nào? Đây phải gọi là “tự lượng sức mình” mới đúng.
Vừa bước ra khỏi
Vừa bước ra khỏi
quán Café, Sa Thủy Chân lại nhận được tin nhắn của Văn Chấn Hải.
quán Café, Sa Thủy Chân lại nhận được tin nhắn của Văn Chấn Hải.
“Hãy đến gặp Lạc Tiểu Liên, 10A1, Đức
“Hãy đến gặp Lạc Tiểu Liên, 10A1, Đức
Nhã. Cô ấy là chìa khóa của vấn đề. Thời Tuân cũng về rồi. VCH”
Nhã. Cô ấy là chìa khóa của vấn đề. Thời Tuân cũng về rồi. VCH”
-…
-…
Sau hôm gặp Văn
Sau hôm gặp Văn
Chấn Hải, Sa Thủy Chân biến mất như một làn khói, bí ẩn như một cao nhân ẩn
Chấn Hải, Sa Thủy Chân biến mất như một làn khói, bí ẩn như một cao nhân ẩn
dật. Không đến lớp, không nghe điện thoại, không ai biết địa chỉ nhà cô ở đâu.
dật. Không đến lớp, không nghe điện thoại, không ai biết địa chỉ nhà cô ở đâu.
Vì vậy, khi một học sinh lớp 10B2 hớt hải cầm một tờ giấy chạy vào, hét ầm lên
Vì vậy, khi một học sinh lớp 10B2 hớt hải cầm một tờ giấy chạy vào, hét ầm lên
là “có thông tin về Sa Thủy Chân rồi”, cả lớp đã nhao nhao lên. Chẹp, nếu một
là “có thông tin về Sa Thủy Chân rồi”, cả lớp đã nhao nhao lên. Chẹp, nếu một
học sinh bình thường mà nghỉ học thì có khi còn chẳng ai biết, mọi người còn
học sinh bình thường mà nghỉ học thì có khi còn chẳng ai biết, mọi người còn
coi như không khí nếu đó không phải bạn thân. Sa Thủy Chân mới nhập học được
coi như không khí nếu đó không phải bạn thân. Sa Thủy Chân mới nhập học được
vài hôm, còn chưa kết thân với ai đã bị điều tra đến “chân tơ kẽ tóc” như thế.
vài hôm, còn chưa kết thân với ai đã bị điều tra đến “chân tơ kẽ tóc” như thế.
Nguyên do là gì đây?
Nguyên do là gì đây?
-Tên kia, đọc
-Tên kia, đọc
mau.
mau.
-Lề mề quá, đưa
-Lề mề quá, đưa
đây để tao xem.
đây để tao xem.
Mọi người tranh
Mọi người tranh
nhau giật tờ giấy trên tay cậu học sinh kia để đọc.
nhau giật tờ giấy trên tay cậu học sinh kia để đọc.
“Sa Thủy Chân. 16 tuổi. Tên khác: không
“Sa Thủy Chân. 16 tuổi. Tên khác: không
rõ, tuy nhiên chắc chắn 100% là có người gọi Sa Thủy Chân bằng tên khác. Du học
rõ, tuy nhiên chắc chắn 100% là có người gọi Sa Thủy Chân bằng tên khác. Du học
sinh từ Mỹ trở về. Số đo ba vòng: 90 – 58 – 92. Tính cách: khó hiểu, lạnh lùng.
sinh từ Mỹ trở về. Số đo ba vòng: 90 – 58 – 92. Tính cách: khó hiểu, lạnh lùng.
(kỳ quái hơn cả Thẩm Tuyết Trì). Sở thích: hacker, điều tra tội phạm, đọc trinh
(kỳ quái hơn cả Thẩm Tuyết Trì). Sở thích: hacker, điều tra tội phạm, đọc trinh
thám,… rất nhiều thứ khác nhưng không được cập nhật. Thành tích đặc biệt: bỏ
thám,… rất nhiều thứ khác nhưng không được cập nhật. Thành tích đặc biệt: bỏ
trốn trong cuộc thi “Miss Teen America xxx school”.
trốn trong cuộc thi “Miss Teen America xxx school”.
-Cái này lấy từ
-Cái này lấy từ
trang web của trường cũ của Sa Thủy Chân bên Mỹ.
trang web của trường cũ của Sa Thủy Chân bên Mỹ.
-Ôi dào, toàn
-Ôi dào, toàn
thông tin vớ vẩn. Cơ mà số đo 3 vòng của cậu ta chuẩn thật. – Một nữ sinh vừa
thông tin vớ vẩn. Cơ mà số đo 3 vòng của cậu ta chuẩn thật. – Một nữ sinh vừa
ngắm lại thân hình mình đau khổ trong nước mắt.
ngắm lại thân hình mình đau khổ trong nước mắt.
-Cái gì? Hacker
-Cái gì? Hacker
á? Sở thích quái đản vãi~
á? Sở thích quái đản vãi~
Cả cái lớp 10B2
Cả cái lớp 10B2
như một cái chợ, không, phải hơn cả cái chợ. Học sinh trong lớp bàn tán sôi
như một cái chợ, không, phải hơn cả cái chợ. Học sinh trong lớp bàn tán sôi
nổi, có đứa còn trèo lên cả bàn, ghế, nhảy như con choai choai. Cho đến khi
nổi, có đứa còn trèo lên cả bàn, ghế, nhảy như con choai choai. Cho đến khi
thầy giáo vào lớp mới yên ổn.
thầy giáo vào lớp mới yên ổn.
Hôm đó, cả lớp
Hôm đó, cả lớp
10B2 (đương nhiên trừ Sa Thủy Chân) bị ngồi chép phạt vì tội làm ồn, trèo lên
10B2 (đương nhiên trừ Sa Thủy Chân) bị ngồi chép phạt vì tội làm ồn, trèo lên
bàn ghế :v
bàn ghế :v
Trường Đức Nhã, lớp 10B1
Trường Đức Nhã, lớp 10B1
Lạc Tiểu Liên và
Lạc Tiểu Liên và
Thẩm Tuyết Trì đang trò chuyện trong giờ truy bài. Cả lớp 10A1 ầm ĩ như cái chợ
Thẩm Tuyết Trì đang trò chuyện trong giờ truy bài. Cả lớp 10A1 ầm ĩ như cái chợ
vỡ. Thẩm Tuyết Trì ngồi đọc sách, vẫn dáng vẻ lạnh lùng đó, nhưng giờ đây đã
vỡ. Thẩm Tuyết Trì ngồi đọc sách, vẫn dáng vẻ lạnh lùng đó, nhưng giờ đây đã
gần gũi và thân thiết hơn với Lạc Tiểu Liên.
gần gũi và thân thiết hơn với Lạc Tiểu Liên.
-Tuyết Trì, cậu
-Tuyết Trì, cậu
nói xem? Giờ này tên Giang Sóc Lưu làm gì?
nói xem? Giờ này tên Giang Sóc Lưu làm gì?
Lạc Tiểu Liên
Lạc Tiểu Liên
ngồi chống cằm lên tay, than ngắn thở dài hỏi Thẩm Tuyết Trì.
ngồi chống cằm lên tay, than ngắn thở dài hỏi Thẩm Tuyết Trì.
-… Đang sống
-… Đang sống
-Hả?
-Hả?
-Đang cảm nhận…
-Đang cảm nhận…
-Tuyết Trì!
-Tuyết Trì!
-… và đang phải
-… và đang phải
chống trọi.
chống trọi.
Lạc Tiểu Liên
Lạc Tiểu Liên
sững người, tự dưng cô thấy buồn khi Thẩm Tuyết Trì nói vậy. Từ trước đến giờ,
sững người, tự dưng cô thấy buồn khi Thẩm Tuyết Trì nói vậy. Từ trước đến giờ,
cô luôn được Giang Sóc Lưu giúp đỡ, chia sẻ, sát cánh bên cạnh. Giờ đây, chính
cô luôn được Giang Sóc Lưu giúp đỡ, chia sẻ, sát cánh bên cạnh. Giờ đây, chính
bản thân cậu ấy đang bị người khác hãm hại. Cô có thể làm gì đây? Và…
bản thân cậu ấy đang bị người khác hãm hại. Cô có thể làm gì đây? Và…
ẦM!
ẦM!
Cửa lớp học bật
Cửa lớp học bật
mở một cách thô bạo. Một nữ sinh dáng cao dỏng dong, mảnh mai nhưng ánh mắt
mở một cách thô bạo. Một nữ sinh dáng cao dỏng dong, mảnh mai nhưng ánh mắt
lạnh như tiền đứng ở cửa lớp. Đó là Sa Thủy Chân.
lạnh như tiền đứng ở cửa lớp. Đó là Sa Thủy Chân.
-Ôi! Xinh vãi,
-Ôi! Xinh vãi,
xinh kinh khủng!
xinh kinh khủng!
-Ngoài Thẩm
-Ngoài Thẩm
Tuyết Trì và Úy Nguyệt Dao, tao vẫn chưa thấy ai xinh như vậy.
Tuyết Trì và Úy Nguyệt Dao, tao vẫn chưa thấy ai xinh như vậy.
Bọn con trai xôn
Bọn con trai xôn
xao bàn tán. Sa Thủy Chân có gương mặt trắng trẻo, đôi mắt to tròn, làn da mịn
xao bàn tán. Sa Thủy Chân có gương mặt trắng trẻo, đôi mắt to tròn, làn da mịn
màng, sống mũi thẳng. Mái tóc đen nhánh xổ tung sau lưng. Dáng người chuẩn
màng, sống mũi thẳng. Mái tóc đen nhánh xổ tung sau lưng. Dáng người chuẩn
không cần chỉnh với đôi chân dài thẳng tắp.
không cần chỉnh với đôi chân dài thẳng tắp.
-Ý, mà tao có
-Ý, mà tao có
nhìn nhầm không? Đây là đồng phục trường Tinh Hoa mà.
nhìn nhầm không? Đây là đồng phục trường Tinh Hoa mà.
Sa Thủy Chân
Sa Thủy Chân
không hề để tâm đến những lời xung quanh. Cô hờ hững, lạnh lùng giơ ngón tay
không hề để tâm đến những lời xung quanh. Cô hờ hững, lạnh lùng giơ ngón tay
thon dài chỉ thẳng vào Lạc Tiểu Liên rồi đi thẳng ra hành lang đứng đợi.
thon dài chỉ thẳng vào Lạc Tiểu Liên rồi đi thẳng ra hành lang đứng đợi.
-Tiểu Liên, cậu quen cô ấy à? Làm quen hộ tớ đi.
-Tiểu Liên, cậu quen cô ấy à? Làm quen hộ tớ đi.
Lạc Tiểu Liên chầm chậm lắc đầu, rồi quay sang hỏi
Lạc Tiểu Liên chầm chậm lắc đầu, rồi quay sang hỏi
Thẩm Tuyết Trì.
Thẩm Tuyết Trì.
-Cậu biết ai kia không?
-Cậu biết ai kia không?
-Không, cứ ra hẵng biết.
-Không, cứ ra hẵng biết.
Thẩm Tuyết Trì không rời mắt khỏi trang sách, chầm
Thẩm Tuyết Trì không rời mắt khỏi trang sách, chầm
chậm trả lời ngắn gọn.
chậm trả lời ngắn gọn.
Lạc Tiểu Liên nghe lời bạn mình, ra cửa lớp.
Lạc Tiểu Liên nghe lời bạn mình, ra cửa lớp.
-Xin hỏi, cậu là…
-Xin hỏi, cậu là…
-Cậu là Lạc Tiểu Liên?
-Cậu là Lạc Tiểu Liên?
Sa Thủy Chân đứng quay lưng, đột nhiên quay lại hỏi
Sa Thủy Chân đứng quay lưng, đột nhiên quay lại hỏi
làm Lạc Tiểu Liên giật mình.
làm Lạc Tiểu Liên giật mình.
Đẹp…đẹp quá!
Đẹp…đẹp quá!
Gương mặt này có đôi mắt giống Thẩm Tuyết Trì thật!
Gương mặt này có đôi mắt giống Thẩm Tuyết Trì thật!
Không đợi Lạc Tiểu Liên kịp định thần, Sa Thủy Chân đã
Không đợi Lạc Tiểu Liên kịp định thần, Sa Thủy Chân đã
lạnh lùng nói như ra lệnh:
lạnh lùng nói như ra lệnh:
-Thuật lại cho tôi mọi chuyện xảy đây về Giang Sóc
-Thuật lại cho tôi mọi chuyện xảy đây về Giang Sóc
Lưu, cậu và cả Thời Tuân.
Lưu, cậu và cả Thời Tuân.
Cái gì thế? Cô gái này là ai ? Tại sao lại tra hỏi
Cái gì thế? Cô gái này là ai ? Tại sao lại tra hỏi
mình như vậy? Lạc Tiểu Liên cảm giác mình như tội nhân bị hỏi cung, bất giác
mình như vậy? Lạc Tiểu Liên cảm giác mình như tội nhân bị hỏi cung, bất giác
nói to đầy bất mãn:
nói to đầy bất mãn:
-Hừ, sao tôi phải nói cho cậu?
-Hừ, sao tôi phải nói cho cậu?
Gương mặt vô cảm và giọng nói của Sa Thủy Chân như một
Gương mặt vô cảm và giọng nói của Sa Thủy Chân như một
thứ vũ khí vô hình đe dọa Lạc Tiểu Liên.
thứ vũ khí vô hình đe dọa Lạc Tiểu Liên.
-Đừng hành động ngu ngốc nữa, nếu cô không muốn Giang
-Đừng hành động ngu ngốc nữa, nếu cô không muốn Giang
Sóc Lưu gánh chịu hậu quả.
Sóc Lưu gánh chịu hậu quả.
Nghe vậy, Lạc Tiểu Liên bắt đầu thấy lo sợ. Cảm giác
Nghe vậy, Lạc Tiểu Liên bắt đầu thấy lo sợ. Cảm giác
lo lắng lại tràn ngập trong lòng. Giang Sóc Lưu bị làm sao vậy? Nuốt nước bọt,
lo lắng lại tràn ngập trong lòng. Giang Sóc Lưu bị làm sao vậy? Nuốt nước bọt,
cô đành kể hết cho Sa Thủy Chân mọi việc gần đây, rất chi tiết. Càng nghe, ánh
cô đành kể hết cho Sa Thủy Chân mọi việc gần đây, rất chi tiết. Càng nghe, ánh
mắt Sa Thủy Chân càng thâm sâu khó đoán. Thái độ vẫn bình thản như vậy.
mắt Sa Thủy Chân càng thâm sâu khó đoán. Thái độ vẫn bình thản như vậy.
-Ừm, mọi việc là như vậy đấy.
-Ừm, mọi việc là như vậy đấy.
-Tiểu Liên, em làm gì ở đây vậy?
-Tiểu Liên, em làm gì ở đây vậy?
Từ khi chuyển sang Nghiêm Lễ học, đây là lần đâu tiên
Từ khi chuyển sang Nghiêm Lễ học, đây là lần đâu tiên
Thời Tuân quay lại Đức Nhã. Vẫn mái tóc ấy, vẫn ánh mắt đây, cả cử chỉ ần cần
Thời Tuân quay lại Đức Nhã. Vẫn mái tóc ấy, vẫn ánh mắt đây, cả cử chỉ ần cần
của cậu ta đối với Thời Tuân khiến Lạc Tiểu Liên tim đập thình thịch. Nhưng bây
của cậu ta đối với Thời Tuân khiến Lạc Tiểu Liên tim đập thình thịch. Nhưng bây
giờ không phải lúc nghĩ về việc đây. Trong đầu cô bây giờ chỉ còn hình ảnh của
giờ không phải lúc nghĩ về việc đây. Trong đầu cô bây giờ chỉ còn hình ảnh của
Giang Sóc Lưu. Nhưng… cô có nhìn nhầm hay không? Sa Thủy Chân nhìn chằm chằm
Giang Sóc Lưu. Nhưng… cô có nhìn nhầm hay không? Sa Thủy Chân nhìn chằm chằm
Thời Tuân vừa xuất hiện ở hành lang như phóng điện, không nói năng gì đi thẳng.
Thời Tuân vừa xuất hiện ở hành lang như phóng điện, không nói năng gì đi thẳng.
Lạc Tiểu Liên thấy Sa Thủy Chân định bỏ đi, liền kéo tay cô lại, hỏi dồn dập,
Lạc Tiểu Liên thấy Sa Thủy Chân định bỏ đi, liền kéo tay cô lại, hỏi dồn dập,
ánh mắt van nài:
ánh mắt van nài:
-Giang Sóc Lưu đang làm sao? Cô làm ơn nói cho tôi
-Giang Sóc Lưu đang làm sao? Cô làm ơn nói cho tôi
biết đi.
biết đi.
-… Cứ đợi đi.
-… Cứ đợi đi.
Sa Thủy Chân bỏ lại một câu rồi đi thẳng qua Thời
Sa Thủy Chân bỏ lại một câu rồi đi thẳng qua Thời
Tuân. Lúc đi ngang qua cậu ta, cô gằn từng tiếng chỉ để Thời Tuân nghe thấy:
Tuân. Lúc đi ngang qua cậu ta, cô gằn từng tiếng chỉ để Thời Tuân nghe thấy:
-HÈN-HẠ!
-HÈN-HẠ!
Thời Tuân giật mình, quay phắt lại nhìn thì chỉ thấy
Thời Tuân giật mình, quay phắt lại nhìn thì chỉ thấy
bóng nữ sinh kia đã đi xa.
bóng nữ sinh kia đã đi xa.
Lạc Tiểu Liên thắc mắc, không hiểu đầu cua tai nheo
Lạc Tiểu Liên thắc mắc, không hiểu đầu cua tai nheo
thế nào, bỏ vào lớp, trong đầu vẫn còn rất nhiều thứ chưa xử lý.
thế nào, bỏ vào lớp, trong đầu vẫn còn rất nhiều thứ chưa xử lý.
Tác giả Thanh Thủy Ảnh
Nguồn sưu tầm