Kiến trúc cổ đại phương Đông có gì đặc biệt? (Phát hiện) – tranvantoan.com hơn 5 năm tư vấn bất động sản
Khám phá những nét cơ bản của kiến trúc cổ phương Đông, cùng tìm hiểu những công trình kiến trúc tiêu biểu nhất thời bấy giờ.
Nếu phân loại kiến trúc theo nền văn minh, chúng ta có kiến trúc phương Đông và kiến trúc phương Tây. Trong đó, kiến trúc phương Tây được biết đến với những công trình nguy nga, tráng lệ; còn kiến trúc phương Đông nổi bật với những công trình đồ sộ về quy mô, thiết kế độc đáo, đồng thời mang nặng ý nghĩa văn hóa tín ngưỡng.
Theo thời gian, kiến trúc của cả phương Tây và phương Đông đều có sự thay đổi, giao lưu và học hỏi từ bên ngoài. Tuy nhiên, đối với kiến trúc cổ, mọi nét đặc trưng vẫn được giữ nguyên vẹn. Bài viết dưới đây là những thông tin về kiến trúc cổ phương đông.
Phương Đông bao gồm những quốc gia nào?
Phương Đông là một cụm từ dùng để chỉ một nhóm các dân tộc có quan hệ mật thiết với nhau ngôn ngữ, lịch sử, văn hóa và nguồn gốc. Có nhiều định nghĩa khác nhau về phương Đông, nhưng theo định nghĩa chính thức thì phương Đông là vùng đất của các nền văn minh châu thổ (hình thành và phát triển trên các lưu vực sông).
Về giới hạn phạm vi, hiểu theo nghĩa hẹp, phương Đông bao gồm các quốc gia sau: Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, Đại Hàn Dân Quốc, Nhật Bản, Xin-ga-po (Singapore), Trung Quốc và Việt Nam. Tuy nhiên, theo nghĩa rộng, phương Đông bao gồm: Afghanistan, Ấn Độ, Balochistan (ở Nam Á), Campuchia, Hàn Quốc, Đài Loan, Hồng Kông, Indonesia, Lào, Malaysia, Mãn Châu, Mông Cổ, Myanmar, Nhật Bản, Pakistan, Philippines, Sri Lanka, Tân Cương, Singapore (Singapore), Tibet (Tây Tạng), Thái Lan, Trung Quốc đại lục, Việt Nam.
Đặc trưng trong kiến trúc của các quốc gia cổ đại phương Đông
Kiến trúc cổ đại phương đông xuất hiện xung quanh 8000 năm trước công nguyên ở Lưỡng Hà – cái nôi của kiến trúc nhân loại.
Tuy gọi chung là kiến trúc cổ phương Đông nhưng mỗi quốc gia đều có những nét đặc trưng riêng, như kiến trúc Việt Nam, kiến trúc Thái Lan, kiến trúc cổ Trung Hoa, kiến trúc Lào, và kiến trúc Việt Nam. Campuchia,…
Điểm chung của kiến trúc cổ phương Đông được cho là:
- Biểu tượng cho quá trình xây dựng – phát triển của các quốc gia.
- Thể hiện rõ quyền lực của giai cấp vua chúa, quyền lực của bộ máy cai trị nhà nước.
- Chịu ảnh hưởng sâu sắc của văn hóa và tôn giáo.
- Là thành quả sáng tạo của con người, thể hiện sức mạnh trong lao động của người phương Đông.
- Vật liệu xây dựng chính được sử dụng là gạch và bùn có hình dạng lồi.
- Công trình có quy mô đồ sộ, được thiết kế theo hình tháp, chóp nhọn.
Những công trình kiến trúc cổ đại phương Đông nổi bật nhất
Hiện nay, ở phương Đông còn lưu giữ nhiều công trình kiến trúc cổ. Nhưng những công trình dưới đây được đánh giá là nổi bật nhất (về thời gian xây dựng, quy mô, thiết kế, được thế giới công nhận…) và đặc biệt là vẫn tồn tại cho đến ngày nay, trở thành biểu tượng quốc gia. các quốc gia và điểm đến hấp dẫn của du khách trên cả nước.
Vạn Lý Trường Thành)
Vạn Lý Trường Thành của Trung Quốc được xây dựng từ Thế kỷ 5 trước công nguyên đến thế kỷ 16. Đây là một bức tường thành dài hàng nghìn dặm trải dài từ Đông sang Tây (dài 21,196 km, cao trung bình 7m, rộng trung bình 5-6m), được xây bằng đất và đá. Mục đích của dự án là bảo vệ Trung Quốc khỏi sự tấn công của kẻ thù, đồng thời kiểm soát biên giới và kiểm soát nhập cư.
Năm 1987, Vạn Lý Trường Thành của Trung Quốc được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới.
Tử Cấm Thành (Trung Quốc)
Tử Cấm Thành không sao được xây dựng từ năm 1506 đến năm 1420 trên tổng diện tích đất 720.000 m2. Đây là một quần thể cung điện ở Bắc Kinh, Trung Quốc, bao gồm 980 tòa nhà, 9.999 gian phòng, là nơi ở của các Hoàng đế và gia đình họ, đồng thời là trung tâm nghi lễ và chính trị của chính phủ Trung Quốc thời bấy giờ. giờ.
Công trình nói lên sự xa hoa nơi ở của Hoàng đế, đồng thời thể hiện rõ nét kiến trúc đặc trưng của Trung Quốc. Năm 1987, công trình được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới.
Cung điện Potala (Tây Tạng)
Cung điện Potala từng là nơi ở của các Đạt Lai Lạt Ma xây dựng năm 1645. Công trình được xây dựng ở độ cao 3.700m so với mực nước biển, với kích thước 400m theo hướng Đông – Tây và 350m theo hướng Bắc – Nam. Toàn bộ cung điện có 13 tầng, hơn 1.000 căn phòng, 100000 ngôi đền và 200.000 bức tượng.
Năm 1994, công trình được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới.
Cung điện Changdeok (Hàn Quốc)
Cung điện Changdeok được xây dựng bởi các vị vua của Hàn Quốc xây dựng năm 1392 – 1897 trên tổng diện tích 57,9 ha. Cấu trúc chính của cung điện gồm có cổng Đồn Hoa, cầu Cẩm Xuyên và điện Nhân Chính, Hi Chính Đường, Điện Địa Táo, Điện Mật. Đặc điểm nổi bật của cung điện là cách xây dựng của nó Ít ảnh hưởng đến môi trường tự nhiênthiết kế công trình hài hòa với thiên nhiên nhất có thể.
Năm 1997, cung điện Changdeok được công nhận là Di sản văn hóa thế giới.
Chùa Shwezigon (Myanmar)
Chùa Shwezigon hay còn gọi là chùa Vàng là ngôi chùa linh thiêng nhất ở Myanmar. Các nhà khảo cổ tin rằng chùa là được xây dựng lần đầu tiên vào thế kỷ thứ 6 đến thế kỷ thứ 10 tại đồi Singuttara – nơi có thể quan sát toàn cảnh thành phố Yangon.
Chùa là nơi lưu giữ bảo vật liên quan đến Phật giáo, đó là 8 sợi tóc của Đức Phật Thích Ca. Ngoài ra, điểm nhấn của ngôi chùa còn ở Bảo tháp dát vàng cao 98m, đỉnh nạm 5448 viên kim cương, 2317 viên hồng ngọc và trên đỉnh là viên kim cương 75 carat.
Thủ đô Ayutthaya (Thái Lan)
Thủ đô Ayutthaya là xây dựng năm 1350 do vua U-thong, sau đó trải qua 33 đời vua trị vì và xây dựng Ayutthaya. Đây là một công trình mang đậm nét kiến trúc Thái Lan, từ tượng, tường, tháp, chùa cho đến màu sắc, kiểu dáng, chất liệu đều toát lên vẻ ấn tượng của xứ sở chùa vàng.
Tòa nhà rộng 289 ha này đã được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới vào năm 1991.
Đền Angkor Wat (Campuchia)
Angkor Wat là một quần thể đền ở Campuchia, đồng thời là di tích tôn giáo lớn nhất thế giới với diện tích 162,6 ha. Công trình là được xây dựng vào đầu thế kỷ 12dưới sự chỉ đạo của vua Khmer Suryavarman II với mục đích thờ thần Vishnu.
Công trình được thiết kế theo lối kiến trúc Khmer với sự kết hợp của hai nét cơ bản là kiến trúc chùa núi với hành lang dài, nhỏ và hẹp.
Taj Mahal (Ấn Độ)
Taj Mahal thực chất là một lăng mộ ở Agra, Ấn Độ do Hoàng đế Mughal ra lệnh xây dựng cho vợ mình. Công trình là được xây dựng từ năm 1631 đến năm 1653.
Taj Mahal được coi là ví dụ lý tưởng nhất của kiến trúc Mughal – sự kết hợp của các phong cách Ba Tư, Thổ Nhĩ Kỳ, Hồi giáo và Ấn Độ.
Năm 1983, công trình được đưa vào danh sách các Di sản Thế giới của UNESCO.
Lâu đài Himeji (Nhật Bản)
Lâu đài Himeji là một thành cổ ở Thành phố Hồ Chí Minh. Himeji, tỉnh Hyōgo, Nhật Bản. Được chứ xây dựng năm 1346trở thành kiến trúc tiêu biểu cho các thành quách hiện đại của Nhật Bản.
Himeji nằm ở trung tâm thành phố, trên đỉnh đồi Himeyama cao 45,6m so với mực nước biển. Dự án bao gồm 83 tòa nhà bao gồm nhà kho, cổng, hành lang và tháp pháo.
Himeji là lâu đài lớn nhất Nhật Bản với tổng diện tích 233 ha. Từ Đông sang Tây, công trình dài 950 – 1600m. Từ Bắc vào Nam, dự án dài 900-1700m.
Năm 1993, Himeji được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới.
Đền Borobudur (Indonesia)
Đền Borobudur là được xây dựng vào thế kỷ thứ 9 dưới triều đại Sailendra và trải qua nhiều lần nhân bản sau này. Công trình nằm trên đỉnh đồi, bạn phải leo hơn 15m mới đến được nền chùa. Cấu trúc gồm 12 bệ lộ thiên lớn – nhỏ, vuông – tròn xếp chồng lên nhau.
Ngôi chùa có 9 tầng, được trang trí với 2672 tấm phù điêu và 504 bức tượng Phật. Hiện nay, Borobudur được coi là một trong những ngôi chùa và di tích Phật giáo lớn nhất thế giới.
Tu viện Paro Taktsang (Bhutan)
Paro Taktsang là một ngôi chùa Phật giáo Tây Tạng Kim Cương thừa nổi tiếng dành riêng cho Đức Padmasambhava. Được chứ xây dựng năm 1692Ngôi chùa nằm trên vách đá của thung lũng Paro trên dãy Himalaya của Bhutan với độ cao 3.120m. Quần thể tu viện bao gồm 4 hội trường chính và khu dân cư cho người dân được xây dựng vào các vách đá và hang động.
Hiện nay, Paro Taktsang không chỉ là địa điểm tôn giáo linh thiêng của người dân Bhutan, mà còn là điểm đến hấp dẫn của các tín đồ Phật giáo trên khắp thế giới.
bản tóm tắt
Nếu là thời xa xưa, kiến trúc phương Đông và phương Tây có sự khác biệt rất rõ ràng. Theo thời gian, sự giao lưu, kết nối giữa các quốc gia trên thế giới đã khiến kiến trúc ít nhiều thay đổi. Ngoại trừ các công trình kiến trúc cổ, hầu hết các công trình hiện nay đều học hỏi kinh nghiệm từ các phong cách kiến trúc khác trên thế giới. Ví dụ như ở Việt Nam, ngoài nhà ngói, nhà cấp 4, nhà 3 gian, nhà ống ,… thì ngày nay còn phổ biến các kiểu nhà như: Nhà kiểu Mỹ, kiểu Nhật, kiểu Pháp. nhà ống, vv …
Hội nhập kiến trúc được coi là sự tiếp thu những tinh hoa để mang đến những công trình chất lượng hơn, tính thẩm mỹ cao hơn, đáp ứng nhu cầu ngày càng cao của con người hiện đại. Tuy nhiên, hội nhập chứ không phải là cải tạo hoàn toàn vẫn phải giữ được bản sắc riêng của kiến trúc dân tộc mình – đó là kiến trúc của nền văn hóa cổ phương Đông.