Văn khấn gọi hồn chú Tễu
Gửi
bởi: TỄU – 18/09/2008
Tễu còn đang sống nhăn
răng
Lão Trang đã dựng Điếu
văn…tế ruồi
Vẫn còn chung một gầm
trời
Nào đâu xa biệt cách vời
âm dương
Cõi đời còn lắm tai
ương
Tễu còn tiếp tục …cởi
truồng mua vui
Đổi đau thương lấy tiếng
cười
Lấy câu chọc ghẹo đẩy lùi
âu lo
Cười là một tiếng khóc…
khô
Khúc vui ẩn chứa ngàn kho
chuyện buồn
Đời còn có cháu Đồng
Hương
Còn yêu, còn nhớ, còn
thương trọn đời
Tiếc thay màn đã khép
rồi
Lẽ nào lại diễn khúc
vui…ngoài màn
Thôi đành vái biệt Lão
Trang
Vái Trai tơ, vái cả nàng
Anh Thư
Cõi đời lúc nắng khi
mưa
Người nay còn nhớ, người
xưa lại về…
Toe!
Toe!
Toe!
Gửi
bởi: Bạn quen của TST – 18/09/2008
Bắt được Chú Tễu rồi. Hoan hô Lão Trang đã hô hoán gọi hồn Tễu về. Cháu Đồng
Hương có bài tiễn đưa rất xúc động. Lão Trang nên đưa bài đưa tiễn ấy vào đây
cho bạn bè thưởng thức. Không biết Chú Tễu sẽ còn diễn trò gì nữa đây? Hoan hô
chú Tễu! Hoan hô Lão Trang! Tuyệt!
Gửi
bởi: chaudonghuong – 18/09/2008
Lão chép bài này từ trang nhắn bên kia
qua cho nó luôn mạch.
Cảnh cuối: Sân khấu tối thui, còn lại chút ánh sáng yếu ớt tập trung vào
người thiếu phụ mặc áo đen, tay bưng rổ cà ngồi hát mà như đang nói với chính
mình:
Thế là hết. Từ nay anh đi mãi
Còn mong chi ngày trở lại nữa Tễu ơi
Quên làm sao, anh hỡi, lúc chia phôi
Bởi sợ quá 2 đứa mình nghẹn nói..
Em len lét cúi đầu tay xách túi
Cà dái dê về lại quán trông xe
Anh bơ phờ, tơi tả… thấy thương ghê
Bởi thiên hạ săn lùng anh ráo riết.
Nhớ không anh?Bụi dứa già chết tiệt
Gai toàn gai, cào đau quá anh ơi!
(Than thế thôi nhưng ta chẳng muốn rời
Nơi mình đã cùng vui… nhiều phút chốc)…
Nhớ những đêm trời sáng trăng vằng vặc
Em cùng anh bốc vác chữ, khuân thơ
Bỗng từ đâu những tiếng thét bất ngờ
Cây rung chuyển ầm ầm như động đất…
“Thằng Tễu đâu? Ra đây cho ta bắt!”
Ta ôm nhau thật chặt vẫn cứ run
Đã bao phen ta vứt dép lẫn quần
Chạy trối chết mới thoát vòng truy kích…
Nhớ không anh? Có đêm trong quán Trúc
Ta lắng nghe thực khách xôn xao
“Thịt thằng Tễu ngon hơn lẩu mắm nhúng rau
Nếu có ông chia tôi một ít!”
Trong bóng tối chúng mình im thin thít
Nhưng lòng em đau đớn lắm anh ơi
Đã mấy lần em suýt kêu trời
“Ôi! Oan quá! Tễu tôi như… cóc cụ!”
(Chứ không như lẩu mắm)
Thôi đành vậy. Đi đi đừng tiếc nữa
Ngại ngần chi, nấn ná chỉ thêm phiền
Đi đi anh! Can đảm bước chân lên
Mình trốn chạy phải đâu là tội lỗi.
Em ở lại trần gian thêm vài buổi
Rồi sẽ tìm anh trên mọi nẻo đường đời
Nhớ lắm, thương nhiều anh của em ơi
Nụ hôn lẫn dòng nước mắt….
Bóng tối bao trùm sân khấu. Bóng người thiếu phụ lẫn vào đêm…
Hạ màn.
Gửi
bởi: Lão Trang – 18/09/2008
Tễu ơi !
Khép màn hay kéo màn ra
Tích tuồng cũng một tay ta bày
trò
Người đời còn những âu lo
Làm sao Tễu nở cất kho tiếng cười..
Gửi
bởi: Tiếp … – 18/09/2008
Chu cha, dỡ mếu…khóc…cười
Hồn bay… xác để, một thời trêu ngươi
Thân thì gỗ, dáng đười ươi
Khòng khoèo vụt biến, vụt bươi quán này
Cháu đồng hương ngây ngất say
Khách lui khách tới hàng ngày nhắc tên
Lão Trang đã thắp nhang lên
Quấn khăn tay chắp khấn rền hai trang
Hiện về Tễu vẫn đàng hoàng
Tỏ lời nghe cũng thấy oan cho mình
Trên đời đang sống nhăn răng
Vẫn thương vẫn nhớ nhì nhằng vẫn yêu
Nghe lời Tếu nói ít nhiều
Cái buồn Tễu để bao nhiêu trong lòng
Bên ngoài cười nụ… dấu trong
Khóc khô … não nuột, cởi truồng mua vui
Thôi thì thôi thế thì thôi
Màn đã khép khúc diễn trôi hết thì
Tếu đành cất bước ra đi
Trúc sơn trang nhớ một khi Tễu về
Bao giờ cho giống ngày xưa
Tễu lại đến vui đến trưa, đến chiều…
Gửi
bởi: pham. quỳnh Anh Thư (*) –
18/09/2008
Nhắn trúc sơn Trang
Quỳnh anh cõng tểu đi rồi
Đồng Hương ngơ ngác đứng ngồi bất
an
Lão Trang thì vội lập Đàn
Ra bờ sông hiêu khóc than quá trời
Nhưng mà ở trong tháp mười
Tểu đang ôm ấp với người Tểu yêu
Gửi
bởi: Lê Sơn – 19/09/2008
Những phút ứng tác ngẫu hứng tuyệt diệu. Bài Điếu của Lão Trang quá hay. Bài
Đáp trả của Tễu cũng không kém, Cháu Đồng Hương hiện hình một nghệ sĩ sân khấu
có hạng. Vui, sâu, mà đằng sau mọi câu chuyện vẫn ẩn chứa những nỗi niềm thế
thái nhân tình rất sâu sắc. Lão Trang cũng nên đưa lại bài hát dã biệt của Tễu
vô đây cho bạn đọc thấy một hệ thống các sự việc. Rất thú vị. Trúc Sơn Trang là
nơi gặp gỡ của những tâm hồn đồng điệu, là sân chơi trí tuệ của những tài năng
văn chương. Rất mê.
Gửi
bởi: Môn Sinh – 19/09/2008
Đang khi lửa tát cơm sôi
Nghe bài văn khấn buồn ơi là buồn
Tiếng văn như kẻ mất hồn
Cứ nức nỡ,cứ bồn chồn lòng ta
Tễu còn mà lại khóc ma
Sợ vì thương quá hoá ra khóc nhầm
Đời còn lắm kẻ gian thâm
Tễu còn phải sống để đâm ma tà
Đồng hương ơi ! Chớ rầy rà
Hảy cho tễu sống Tễu ca cuộc đời
Trần gian còn vạn ngàn người
Bùa yêu đừng bỏ nhầm nơi sân chùa
Mấy lời không tính được thua
Mua vui với Tễu cho vừa lòng ai
Gửi
bởi: Hằng Nga – 19/09/2008
Anh Tễu ơi,thôi ta diễn màn khác .Bây giờ không là cỏi trần mà là cỏi
tiên.Anh làm chú cuội -em là Hằng Nga bên gốc cây đa…
Tặng anh Tễu:(2h tối ngủ không được nhớ tới anh em dậy làm đây chưa kịp sữa
câu chữ mong anh đừng chê nha)
Tễu ơi hời Tễu,em yêu em chiều
Khi làm chú Tễu yêu ả Đồng Hương
Lúc làm anh “Trư” thương Thư nhiều lắm
Ngắm em tí nào nếu tình còn dư!
Thôi bỏ làm Tễu cũng đừng làm Trư
Bỏ cà dái dê để sang cà khịa
Thoát cỏi trần kia để về cỏi tiên
Đổi tên thành Cuội đắm đuối chị Hằng.
Em cô Hằng Nga bên gốc đa già
Có là “cụt đọt”nhưng vẫn còn ngon
Đôi bờ ngọc nhủ chẳng thiếu một hòn
Thắt đáy lưng ong núi sông tròn trịa
Múp máp ,mặn mà ,nồng nàn hương xuân.
Đừng cởi truồng nữa mà hãy mặc quần
Dù khố che mông,quần che của quý
Ở đây không quỷ cũng chẳng yêu tinh
Chỉ ta với mình tha hồ tán tỉnh
Em còn chung tình gấp vạn Đồng Hương
Em còn yêu thương gấp ngàn Thư đó
Chúng ta gắn bó chú cuội ,chị Hằng
Như đêm trăng rằm ta-mình tình tự!
Xin lỗi chị đồng huqoqng nha.Hi hi hi
Gửi
bởi: Bạn đọc quen – 19/09/2008
Tôi đoán là Tễu đi rồi, vì đã chót tuyên bố hạ màn, không còn lý do để trở
lại, nhưng chắc cậu chàng tiếc lắm đấy, lại đau nữa chứ, vì bây giờ lại xuất
hiện rất nhiều cháu đồng hương rất đẹp, mà lại công khai phô trương vẻ đẹp. Tễu
có thấy tiếc không?. Mấy bài thơ mời gọi này hay đáo để, vần điệu, giai điệu
cũng mới, thấm đẫm chất dân gian và chát uymua khá thú vị. Ả Hằng Nga này xem ra
cũng đẹp đây. Đời thằng Tễu có lẽ khốn khổ nhất là lúc này. Tôi đoán cu cậu bữa
nào cũng tàng hình đến quán Trúc. Ngồi đấy, nhìn đấy, thấy các em đánh mông tanh
tách, đôi gò bồng đảo nảy tưng tưng, nhưng lão Tễu đã tự cầm tù mình rồi, khốn
nạn chưa? Bở nhất trong cú này có lẽ lại là lão Chủ Quán. Hic! Hích!
Gửi
bởi: Vũ K Trường – 19/09/2008
Ông Đức Lão Trang ơi!
Nghe mấy em tán chú Tễu mà tôi đến tỉnh cả ngủ. Hay thật. Xem ra thế giới ảo
là một xứ sở giúp cho con người ta có thể thăng hoa để thành những nghệ sĩ thứ
thiệt. Tuy nhiên, gặp nhau ở thế giới ảo dù có rất hay cũng vẫn không bằng gặp
nhau ở cõi đời thật. Như lời đề xuất của tôi cách đây hơn tháng, ta nên tổ chức
cuộc gặp gỡ các thành viên TST ở tại Tổng Hành Dinh Hồ 5 Hào đi. Mời Tễu, Đồng
Hương, Hằng Nga, Trai tơ, Người Vô Danh, Anh Thư Thân Thơ và gì gì nữa cùng về.
Tôi sẽ chi con lợn một tạ. Ta làm chầu vui đi, sau đó đi viếng Thành cổ và nghĩa
trang Trường Sơn. Tôi sẵn sàng bỏ ra cả một vụ cá hồi để uống với nhau li rượu.
Đời người được mấy nả ông? Mấy chục năm nữa (lạy giời) cả tôi với ông đều về xứ
không mùa. Nên tranh thủ trong khoảng khắc còn ở cõi thần tiên. Con dâu tôi là
một nhà doanh nghiệp thành đạt (nó đã từng ủng hộ đồng bào cơ nhỡ hơn 2 tỷ đồng)
bảo bố có muốn lập một Trúc Sơn Trang ở Lào Cai không? Con sẽ cho quân sựng cho
bố hoành tráng không thua bác Đức, nhưng tôi nghĩ tôi không có duyên như ông.
Nên vẫn còn trần chừ. Đến ông học nghề đã rồi về tôi cũng mở Quán Trúc.
VKT
Gửi
bởi: Xuân Đức – 19/09/2008
Tôi hết sức ủng hộ và trông chờ giây phút ấy. Có lời này nhắn riêng với người
có biệt danh Tễu : Chơi vui trên mạng tếu táo như vậy cũng đã, nhưng mọi người
đều có chung tâm trạng muốn vén bức màn sương khói lên. Anh em tôi, những người
già tử tế rất khâm phục tài năng Tễu, rất muốn có cơ hội tao ngộ. Bản thân tôi,
tuy tuôi chưa phải cao lắm nhưng thời tiết thất thường, ai mà biết trước điều gì
sẽ xẩy ra.Đợt đau ốm này khiến tôi hay nghĩ đến điều ấy. Trên đời này khó khăn
nhất là tìm được bạn tri kỉ. Sách xưa có câu ” Tiền tài thiên hạ hữu/ Tri kỉ thế
gian vô”. Thế nên tâm nguyện tôi rất muốn được tao ngộ với Tễu. Nếu không muốn
lộ danh cho số đông biết thì ít nhất cũng cho cá nhân tôi được biết. Cũng như
chaudonghuong đã cho tôi liên lạc được rồi. Người vô danh cũng đã tiết lộ. Chỉ
còn mỗi Tễu nữa thôi.
Gửi
bởi: Tễu – 19/09/2008
Sẽ gặp Lão Trang trong dịp tới, sẽ về TST và đưa cô cháu Đồng Hương ra bụi
dứa dại như trong thế giới ảo. Sẽ về gặp mặt cùng bác Khang Trường và bác Đông
Ngàn. Tễu cũng sẽ nộp một con lợn không thua bác Trường. Tễu vốn là Hậu duệ Bút
Tre, và trong quán TST, Tễu cũng đã có lần ký tên như thế. Còn địa chỉ, điện
thoại sẽ cho Lão Trang biết sau. Yên tâm, Lão Trang còn đi sau Tễu, còn kịp trải
qua mấy đời bồ, cái tay đâu chỉ là vặt, không cần thày thuốc Tay Tầu gì cả, lão
cứ mỗi sáng sau ngủ dậy, mỗi tối trước khi ngủ vảy tay, giơ tay ra ngang vai rồi
vảy ra phía sau, hai ba trăm nhát một lượt, lão sẽ khỏi hết bệnh, tay khỏi đau
và cả cái tay “không có ngón ” của lão cũng sẽ cứng nhưng nòng pháo Vua chiến
trường 105 ly đấy. Lão chẳng có gì phải lo đâu nhé
Gửi
bởi: Hội viên quán Trúc – 19/09/2008
Kính Trang chủ!
Cháu dám cá rằng , bi chừ mà ai bảo bác Xuân Đức bỏ mạng (mạng Web) để sang
Đức sống như tiên lão, chắc chắn bác sẽ chẵng màng. Đời là vậy,sống trãi lòng,
thực bụng, độ lượng và chân thành…bạn hữu cứ vây quanh. Chúc mừng bác !
Cháu xin có thơ tiếp rằng (mọi người nên nhớ là hội viên TST vì giử kẽ vì
Trang chủ nên chẵng dám “quấy quá” ai,kể cả cháu đồng hương, kể cả cô Anh Thư và
chị Hằng Nga xinh đẹp …nhưng tiếc lắm):
Bây giờ chú Tểu đi rồi
Các em thì cứ ngẫn người chạy quanh
Đắt hàng đến thế là cùng
Số đào hoa kể chi thằng gổ, da…
Xưa nay cái lủ đàn bà
tinh khôn cùng lắm cũng là thế thôi
Cần chi tốt mã, đẹp người
Cứ như thằng Tểu nói cười khơi khơi
Vãn tuồng , đèn tắt màn phơi
Chim cu vất đống … mà rồi chúng (bọn đàn bà ấy)mơ…
Chẵng bù cho lủ vai u
nịt lưng thước tám , nằm chờ dài dai
Có em mô đến đoái hoài…
oái.oai…!
Gửi
bởi: Hằng Nga – 19/09/2008
Thương gởi anh yêu:
Trách
Tễu còn đó sao anh không lên mạng
Để Hằng Nga buồn nàng lại làm thơ
Intẻnet kia ai vẫn mãi chờ
Để người nỡ đi vui cùng người khác?
Ai gieo cho ta nổi buồn man mác
Để cho lòng ta tan tác người ơi
Lệ như muốn rơi cho ngớt những ưu phiền
Để ta lại về với triền miên nổi nhớ!
Ta đã cố quên Trư từ ngày nớ
Mà lòng mình tựa như mớ bòng bong
Trong cô đơn ta hờn người nhiều lắm
Ngắm lên trời người có thấy trăng không?
Đã là Cuội sao người không nhớ nữa
Những gì mình đã có giữa đêm nao
Những khát khao em trao người một nữa
Nữa phần mình thắp lửa giữa đêm đông
Lẽ nào ta lại mãi ngóng trông
Một bóng hình lặng thinh trong hư ảo
Để lòng ta quay như có bảo
Thổi vào đời ,thổi vào những dở dang!
Gửi
bởi: Tiếp… – 19/09/2008
Không sao! … Trong kiếp luân hồi
Đi rồi lại đến, đến rồi … ở
thêm
Hạ màn là lúc chiều hôm
Đến đêm Tễu lại căng buồm diễn
vui
Tễu ơi!… ơi hỡi … Tễu ơi
Tui mà như Tễu tui chơi cả
ngày
Đồng hương đồng khói vui thay
Hằng Nga dâng trọn … thế này
tuyệt không!
Nghe Hằng Nga tả … căng…tròn
Hương xuân…múp máp…còn
ngon…mặn mà
Trời ơi…nước bọt ứa ra
Tễu lui, không tới. Tui đà
…thay cho
Tiếc rằng tài họa, túi thơ
Của tôi với Tễu chẳng so sánh
bằng
Trước đây Tễu diễn cởi truồng
Bây giờ được phép mặc quần đó
thôi
Tấm lòng quý nhất trần đời
Đâu vì vật chất, trang thời (thời trang)
mần chi
Nghe ra Tểu lại về.. Hi?
Gửi
bởi: Bạn đọc – 19/09/2008
Thơ thì hay nhưng sai chính tả quá nhiều anh chị em ơi. Quên tiếng địa phương
đi, đọc thơ mà cứ sai dấu (thành ra sai ý luôn) khó chịu quá.
Gửi
bởi: PHẠM QUỲNG ANH T – 19/09/2008
thơ trào phúng mà phởi sai
chính tả mới zui,
thế mà tễu chưa chịu vô
zui cùng mới ác chớ
Nhắn tễu
Ngàn năm Thễu vẫn trai
tơ
Mãi không lấy vợ chờ Thơ (
Thư) ấy mà
Bây giờ Thư đã Xinh(sinh)
ra
Sao mà anh nỡ đi xa phương
trời
Biết là thân gỗ hồn
người
Nhưng Thư đau khổ suốt đời vì
ai
Mong sao có một ngày
mai
Tểu vào Đồng Tháp Cùng ai vui
vầy
Nơi đây tình cỏm vơi
đầy
Sao không tới hưởng những
ngày xuân xanh
Hằng Nga
(ỷ
thế)
nghiêng nước, nghiêng thành
Đồng hương đau khổ Chờ anh tháng
ngày
( giả vờ đó đừng tin)
Riêng Thư Ngậm đắng, nuốt
cay
( cái này thiệt)
Dừa không ai hái cả ngày lẳng
lơ
Vào đi em đợi em
chờ
Mặc hai đứa nó ngẩn ngơ vì
tình
Cái con Hằng Nga đẹp
xinh
Mi đứng mô đó sao rình của
tao
Sơn trang có mấy hàng
rào
Mất bao công sức Thư vào cướp
ra
Khôn thì về với gốc
đa
Tểu là vốn của Thư ta kia
mà
Tểu ơi trốn đi đừng
ra!
Đừng tin cô ả Hằng Nga đa
tình
Cũng đừng tin cháu Đồng
hương
(coi chừng nó moi hết lương
anh giờ)
Giọng thì the thé, yêu thương
mà gì
(hì hì lại là hi
hì)
Riêng Thư thân phận nữ
nhi
Tểu vào muốn (Cái) ấy là Thư
chiều liền
Gửi
bởi: Bạn đọc 2 – 19/09/2008
Chỉ có bài của cha xưng hội viên quán Trúc sai thôi chứ. Hội viên ơi, đi học
lại chính tả lớp 1 đi, rồi về hẵng viết văn. Hí hí. Chứ coi bộ mầm móng văn
chương mà như vầy thì…chẹp chẹp.
Gửi
bởi: Hăng Nga – 19/09/2008
Gởi anh Cuội của lòng em:
Nổi lòng
Người ta trêu em là “cụt đọt”
Sao lại mặn mà lại đẩy đà ra
Sao má em lại pha chút ánh hồng
Sao lại mặn nồng như thể còn son?
“Gái một con trông mòn con mắt”
“Thắt đáy lưng ong” đường cong đường thẳng
Em chẳng kém gì giữa đám cừu non
Chỉ không còn trái tim yêu nguyên vẹn.
Em vẫn ngại ngùng khi gặp đàn ông
Dẫu thích bông đùa cùng anh nơi giới ảo
Giữa đảo mênh mông em cô đơn nhiều lắm
Nên đắm mình vào những áng văn thơ.
Em thở than em tâm sự cùng chàng
Em mơ màng chàng cùng em san sẻ
Người ơi em đâu còn son trẻ
Vẫn thẹn thùng vẻ ra mấy vần thơ.
Em mơ được mãi ở bên chàng
Dưới ánh trăng vàng em cùng chàng tình tự
Để vũ trụ bao la-ta bé nhỏ
Mà giữa đời lớn rộng chẳng lẻ loi.
Em muốn nói anh nghe cả nỗi lòng
Trong sâu thẳm em khát khao nhiều lắm
Muốn đắm trong tình yêu,muốn chìm trong cảm xúc
Muốn hạnh phúc về xoa dịu những nổi đau.
Muốn say trong vị ngọt tình người
Muốn cười cho nát những dở dang
Muốn mang cả biển tình đến ngụ
Ở trái tim chàng dẫu chẳng đủ chứa tình em!
Anh Tễu ơi có bằng lòng làm Cuội của Hằng Nga không ?
Đến như vậy mà anh không về là chuyện lạ nghe.Xưa nay anh hùng nào thoát ải
mĩ nhân thế mà anh sắt đá thế?Hay anh đã đổi giới tính rồi.Chắc chị Đồng Hương
cuổm đi cà quý của anh qua bụi dứa dại rồi chăng?
Gửi
bởi: I am đàn bà – 19/09/2008
Hội viên ơi, ời… Sao nỡ gọi đàn bà là lủ (mà đúng ra là lũ)? Là thi sĩ đích
thực thì sẽ không bao giờ dùng từ “khó chịu” như thế để diễn đạt đâu. Hay là hội
viên (xin lỗi những hội viên còn lại nha, vì không biết tên hội viên này nên
xưng vậy nha) bị một hoặc cả lũ (chữ của hội viên) đàn bà nào đó… nên cú quá,
phải kêu lên như thế cho hả giận vậy?
Gửi
bởi: Lão Trang – 19/09/2008
Có ai hơi xỉn rồi mới đến quán Trúc không ? Chỉ có xỉn mới nói nhiều mà không
được chuẩn..Kiệm lời mà sâu sắc thì nó có duyên hơn..
Gửi
bởi: Tễu – 19/09/2008
Theo nhiều lời đề nghị Chủ quán xin tãi lại bài giã
từ của Tễu qua trang này để đọc cho luôn mạch. ( nhớ là bài này có trước bài văn
tế gọi hồn )
BÀI HÁT KHI
HẠ MÀN
Bao truy
lùng, săn đuổi
Tễu
ra
Tễu vẫn
ra
Này trống,
này não bạt
Này kèn, này
thanh la
Toe!
Toe!
Bao nhiêu
người cứ tưởng
Tễu mê cháu
Đồng Hương
Nhưng xưa nay
gái đẹp
Yêu chi thằng
cởi truồng
Toe!
Toe!
Tễu gỗ. Đầu
óc gỗ
Gỗ đến cả…cái
chày
Muốn yêu cũng
chẳng được
Chỉ đứa rồ
mới say!
Toe
Toe!
Cháu Đồng
Hương tháo chạy
Phụ tùng vãi
khắp nơi
Khéo không
rồi …cái ấy
Cũng rơi đâu
mất rồi!
Toe!
Toe!
Lại có người
tưởng Tễu
Là bác Khoa
thuở nào
Lão Khoa – Ngôi Mả
kết
Dại chi Tễu
rây vào!
Toe!
Toe!
Tễu nuốt bao
nước mắt
Để chắt ra
tiếng cười
Những nỗi
riêng đắng đót
Chỉ mình Tễu
biết thôi!
Toe!
Toe!
Tễu làm anh
Hề Quậy
Tưng bừng
Trúc Sơn Trang
Nhưng khi trò
đã nhạt
Thì ta nên hạ
màn!
Toe!
Toe!
Bao người đến
xem trò
Tễu cúi đầu
cảm tạ
Chỉ cầu chúc
mọi người
Đừng có là gỗ
đá!
Toe!
Toe!
Nếu ai còn
nhớ Tễu
Thì cứ ra
Thủy Đình
Lão Trang
cần, Tễu tới
Đứng dưới cờ
uy linh!
Toe!
Toe!
Thôi nhé! Nào
bái biệt!
Xin hôn cháu
Đồng Hương!
Một nụ hôn
bằng gỗ
Biết có còn
vấn vương…?
Toe
toe!
Toe!
Gửi
bởi: Lão Trang – 19/09/2008
Nhắn ĂThư và H Nga !
Vui thế vừa rồi, viết qua nhiều như chát thê không còn hấp dẫn nữa. Vì vậy
chú tạm cất vào kho rồi.
Gửi
bởi: Gửi Bạn đọc và Iam đàn bà! –
20/09/2008
Sáng nay Hội viên có đọc ý kiến của các bạn . Trước hết xin thành thật xin
lổi vì sự phạm lổi chính tả rất sơ đẵng(nói như bạn đọc : chắc phải đi học lại
mất, nhưng tiếc là già rồi). Cũng qua đây mà xin nói với các bạn thông cảm rằng
người viết bài hoàn toàn không cố ý, lổi dấu (hỏi, ngã) là một cố tật mà một số
người miền Trung hay vấp phải, chuyện này kể cũng nên thể tất cho. Còn việc gọi
đàn bà là “cái lủ”(lũ) ở trong ngữ cảnh tếu táo trên (mà là phải viết một mạch
trên comment) thì chắc phái đẹp họ cũng rộng lòng để nói rằng thằng cha nớ đang
say(?…) mà nói ngược , chứ hắn yêu đàn bà đến si dại ấy chứ.
Vài lời thưa lại. Mong rằng các bạn vào quán chơi vui và giử gìn sự yên tỉnh
và lịch sự để Lão Trang không phiền lòng.
Gửi
bởi: traito – 21/09/2008
Sân khấu giả, diễn viên là thật
Lần đầu tiên diễn kịch ở Sơn Trang
Quán rộng quá mà chỗ ngồi thì chật
Vi vút trúc tre chen giữa nhịp đàn.
Ngại chi đâu dẫu thiếu phông màn
Ta cứ hóa trang giữa bao ánh mắt
Sân khấu giả, người xem là thật
Ngân lên cao vút cung đàn.
Con sáo sang sông sáo lại về ngàn
Xin chớ hát non mòn, biển cạn
Giả mà vẫn gừng cay muối mặn
Thăm thẳm buồn vui, trĩu nặng tình người…
Gửi
bởi: Hằng Nga – 21/09/2008
tiếp…
Người với người sẽ là bạn anh ơi
Cứ vui lên cho đời tươi phơi phới
Dẫu Đông Hà hay dù là Đồng Hới
Dẫu Tháp Mười hay mãi tới Lào Cai
Ai vào Sài Gòn ,ai ra Hà Nội
Ai ngược dòng Bến Hải anh ở lại Vĩnh Linh
Ai kia vẫn chân tình như em đây Hướng Hóa
Đóng hề ,diễn kịch trẻ chẳng thua già
Có em mặn mà có chàng đào hoa
Có chim ,có bướm có hương ,có hoa
Có cả Lảo Trang ,có nàng Đồng Hương
Có chú Tễu sở khanh,có AnhThư lã lướt
Có mít ướt Hằng Nga,có cả ông cuội già…
Sơn Trang cũng là nhà cho chúng ta hồng phúc
Ta hãy cùng cầu chúc cho Trang chủ trẻ lâu
Để con cháu ,bạn bè cùng hòa chung nhịp sống:
-Đồng chiến đấu bằng thơ và thở ra bằng chữ!
Gửi
bởi: thằng Cuội – 07/12/2008
GỞI HẰNG NGA
Hằng Nga ơi hỡi Hằng Nga
Cõi tiên chẳng ở lại sa xuống trần
Lại mê anh Tễu cởi
truồng
Bỏ quên thằng Cuội ngồi buồn gốc đa !
Đi tìm cái thú trăng hoa
Quên sao ngày tháng hai ta vui vầy?
Ngờ đâu tiên cũng đổi thay
Cũng mê cái thứ cối chày thế gian!
Mê tình cười khóc thở than
Theo tình tình phớt lỡ làng tuổi xuân
Hằng Nga ơi cái eo lưng
Giữ sao cho vẹn về cùng với ta.
Nhớ nàng lại quét lá đa …
6.12.08
thằng Cuội