Chúng ta giống nhau vì chúng ta khác nhau – Long D. Hoang

– Anh khác em. Chúng ta khác nhau .
– Tại sao anh lại khác em ?
– Anh có yêu con trai không ?

Người hỏi tôi câu này là một bạn “pansexual” – bạn ấy có thể yêu một người mà không quan tâm lắm đến xu hướng tính dục của người đó. Còn tôi, tôi là một người “heterosexual” (dị tính luyến ái). Bạn ấy hỏi tôi có phải là một người “homosexual” (đồng tính) hay không, và nếu bạn ấy cũng là một người đồng tính luyến ái thì câu hỏi này hẳn đã rất bình thường: câu hỏi ấy sẽ hoàn toàn chỉ nói lên một sự khác biệt khách quan về xu hướng tính dục. Nhưng bạn ấy lại là một người “pansexual”. Câu hỏi của bạn ấy ngầm gợi ý rằng: nếu anh là người đồng tính luyến ái thì anh giống em, còn nếu anh dị tính luyến ái thì anh khác em.

Tôi đặt câu hỏi về giả định ngầm của bạn ấy : Cứ giả sử tôi là người “ homosexual ”, vậy thì tại sao việc đó lại khiến tôi giống bạn ấy, một người “ pansexual ” ?
Câu vấn đáp của tôi là : nếu tôi là người “ homosexual ”, tôi sẽ giống bạn ấy do tại chúng tôi đều sẽ là người “ không dị tính luyến ái ” .
Và tôi nhận ra rằng chúng ta thực ra vẫn đang chia rẽ nhau .
Chúng ta chia nhau ra thành hai chiến tuyến. Một bên là những người dị tính luyến ái, và bên kia là những người không dị tính luyến ái. Và theo đó, chúng ta thực ra vẫn đang cổ súy cho cái gọi là “ heteronormativity ” – lấy “ dị tính luyến ái làm chuẩn định ”. Hẳn thế : nếu chúng ta không lấy duy nhất một khuynh hướng dị tính luyến ái làm chuẩn định, thì tại sao phải chia thành nhóm những người dị tính và nhóm những người phi dị tính .
Câu chuyện này làm tôi nhớ tới một đoạn trong cuốn “ How to Think ” của Alan Jacobs. Nó nói về yếu tố gộp nhóm và thực chất thực sự của nó .

Gộp nhóm là một chiến lược rất mạnh để quản lý thông tin, và việc loại bỏ tính cá nhân ở mức độ nhất định là cái giá mà chúng ta phải trả để kiểm soát các lựa chọn của mình theo kiểu nào đó. Nhưng việc gộp nhóm cũng có thể là cần thiết vì một lý do rất khác – thật vậy, khác đến mức gần như là ngược lại – khi nó được dùng như một chiến thuật bao trùm (inclusive). Hãy xem xét một ví dụ: sự trỗi dậy trong nửa thế kỷ vừa qua của phong trào ủng hộ quyền của người đồng tính nam và đồng tính nữ ở nước Mỹ. Đầu tiên, mọi người nói về quyền lợi chung của phụ nữ đồng tính và đàn ông đồng tính. Thế rồi ai đó hỏi: “Nhưng còn những người lưỡng tính thì sao?” Và ai đó khác nói: “Các bạn đang bỏ quên những người chuyển giới”. Sau đó, lại một người khác nói: “Nhưng một số người trong chúng ta muốn được nhận dạng là ‘Queer’, tức ‘phi dị tính luyến ái’”. Vì thế, cụm từ viết tắt bằng các chữ cái đầu ra đời: LGBTQ.

Tất nhiên, mọi chuyện không dừng ở đó. Giờ đây có những người ủng hộ can đảm và mạnh mẽ cho LGBTQIA, một thuật ngữ được tạo ra để hội đồng này gồm có cả những người miêu tả bản thân là “ intersex ” ( liên giới tính ) hoặc “ asexual ” ( vô ái tính ). Người ta cũng đã yêu cầu những bổ trợ khác. Nhưng yếu tố chính ở đây là : những cụm từ viết tắt bằng vần âm đầu này là ví dụ nổi bật cho việc gộp nhóm không phải với mục tiêu đẩy đi hoặc vô hiệu, mà để đạt được sự đoàn kết, vì tiềm năng tạo ra một động lực chung. Luận điểm ẩn sau ý tưởng sáng tạo “ hội đồng LGBTQIA ” đại loại thế này : “ Chúng ta hoàn toàn có thể là một nhóm người cực kỳ phong phú ở phần nhiều những góc nhìn, nhưng ở một góc nhìn quan trọng hơn cả, chúng ta giống nhau : giới tính của chúng ta không được đối xử một cách công minh hoặc đối xử với sự tôn trọng trong văn hóa truyền thống chính thống .

Nhưng bất kể khi nào sự gộp nhóm do ý thức đoàn kết diễn ra – và nó diễn ra trong nhiều toàn cảnh khác nhau : tôi vốn hoàn toàn có thể chọn một tổ chức triển khai tôn giáo toàn thế giới nào đó làm ví dụ chính, có nhiều tổ chức triển khai như vậy – sự thống nhất được tạo ra trong những tổ chức triển khai ấy rất mong manh dễ vỡ và liên tục bị rình rập đe dọa bởi sự ly khai. Một số người theo chủ nghĩa nữ quyền nói rằng phụ nữ chuyển giới không biết thực sự làm phụ nữ là thế nào, bởi họ được tận thưởng những độc quyền của phái mạnh cho đến khi họ quyết định hành động thử thứ gì đó khác ; trong mắt những người tự nhận mình là “ phi dị tính luyến ái ”, những người tuy nhiên tính luyến ái luôn có một thời cơ rộng mở để về với “ giới tính thông thường ” ; và vân vân. Hơn nữa, mọi người hoàn toàn có thể đặt nghi vấn về việc : liệu những nhóm giới tính có phải là những nhóm duy nhất có tương quan ở yếu tố này : những người đồng tính nữ da đen hoàn toàn có thể sẽ chú ý rằng ( và thực tiễn đã chú ý rằng ) sự đoàn kết xuất phát từ giới tính không xóa mờ được sự độc lạ về chủng tộc .
Những người có tư tưởng bảo thủ về chính trị và xã hội có khuynh hướng chế giễu những việc kiểu này – “ Ha ha, Cách mạng đang tàn phá chính nó ” – nhưng những nhóm của chính họ cũng mong manh dễ vỡ chẳng kém, ví dụ điển hình như những gì được hé lộ qua câu truyện ứng cử tổng thống của Donald Trump. Tất cả những cách phân loại xã hội đều có khuynh hướng chịu sự ảnh hưởng tác động từ những lực lượng này – hợp nhất và giải thể, tập hợp và giải tán – chính do, không như những cách phân loại sinh học, chúng đều có tính trong thời điểm tạm thời và ngẫu nhiên – và thường được tạo ra bởi sự đối kháng. Những người chịu tác động ảnh hưởng của những lực lượng giống nhau, những nhóm quyền lực tối cao giống nhau, hoàn toàn có thể thấy chính họ được tập hợp với nhau thành một nhóm, nhiều lúc trong sự kinh ngạc và không dễ chịu của chính họ : ví dụ, người đồng tính và người Do Thái ở nước Đức thời Quốc xã. Những người thuộc nhiều nhóm khác nhau, tập hợp dưới lá cờ LGBTQIA và bổ trợ hoặc vô hiệu một hai vần âm trong cụm từ viết tắt ấy, làm tổng thể những việc này đa phần để phản ứng lại cái mà họ gọi là “ heteronormativity ” ( lấy dị tính làm định chuẩn ) ; nhưng điều gì xảy ra khi khuynh hướng dị tính luyến ái không còn là định chuẩn cứng ngắc như trước nữa ? Trong những năm gần đây, chúng ta đã tận mắt chứng kiến một câu vấn đáp cho câu hỏi đó : một số ít người khởi đầu đặt nghi vấn cho tính đúng đắn của liên minh trên. Các vần âm bị cắt ra khỏi cụm từ viết tắt trên, hoặc người ta đặt nghi vấn cho hàng loạt việc phân loại con người đa phần dựa trên giới tính .
Câu chuyện ngụ ngôn “ Chuyện ở nông trại ” của George Orwell được đặt tên dựa trên cuộc làm mưa làm gió của những con vật, chống lại sự thống trị của con người. Tinh thần đoàn kết của những con vật là một luật lệ vĩ đại của chúng, là nguyên tắc điều hành quản lý của chúng, và chúng lấy được bàn đạp quyền lực tối cao, thứ giành tự do về cho chúng, bằng cách gộp những con vật vào một nhóm bao hàm tổng lực và con người vào một nhóm khác. Vì thế, chúng có tuyên ngôn dứt khoát sau : “ Mọi con vật đều bình đẳng ”. Nhưng từ từ, khi những con lợn chiếm vị trí áp đảo, tuyên ngôn ấy nhận được phần sửa đổi nổi tiếng : “ Mọi con vật đều bình đẳng, nhưng 1 số ít con bình đẳng hơn những con khác ”. Và ở đầu cuối, khi những con lợn thương lượng với con người để cùng trấn áp nông trại, “ những sinh vật ” – tổng thể những con vật khác – “ nhìn từ lợn sang người, và từ người sang lợn, và từ lợn sang người một lần nữa ; nhưng đến lúc đó đã không thể nào chỉ ra đâu mới là lợn và đâu là người ”. Thì ra, sự trái chiều có tính phân loại và đáng để nói đến ở đây không phải là sự trái chiều giữa con người và con vật ; đó là sự trái chiều giữa người có quyền lực tối cao và người không có quyền lực tối cao. ”
Như Alan Jacobs đã nói : mọi sự chia nhóm và gộp nhóm như vậy thực ra đều đang cổ súy cho một niềm tin bảo thủ và ô nhiễm, mà trong trường hợp đơn cử này là niềm tin “ heteronormativity ”. Tôi không chắc đó có phải là cái giá xứng danh cho việc đấu tranh cho việc công nhận những nhóm yếu thế. Nhưng tôi biết chắc một điều : chúng ta cần hiểu rằng mọi sự gộp nhóm hay chia nhóm rất hoàn toàn có thể đều chỉ mang tính chính trị – nó thiết yếu cho việc đấu tranh để giành được quyền lực tối cao và sự công nhận, nhưng không có nghĩa là nó trọn vẹn lành mạnh về mặt tư tưởng. Sự gộp nhóm yên cầu một tiêu chuẩn để gộp nhóm, và có lẽ rằng chỉ có sự gộp nhóm trong khoa học mới khách quan nhất hoàn toàn có thể mà thôi .

Người bạn của tôi đã không thể nghe được hết những gì tôi muốn nói, có lẽ vì tôi không phải là một người thấu cảm và tinh tế trong giao tiếp cho lắm. Nếu bạn ấy có thể lắng nghe, tôi sẽ nói tiếp với bạn ấy thế này.

“ Anh và em giống nhau, chính bới chúng ta khác nhau. Vấn đề không nằm ở chỗ anh có khuynh hướng tính dục nào, em có khuynh hướng tính dục nào, hay xu thế tính dục của anh và em có giống nhau hay không. Vấn đề nằm ở chỗ anh và em có khuynh hướng tính dục RIÊNG, một xu thế mang tính truyền thống. Và vì chúng ta đều có xu thế riêng, một khuynh hướng có tính truyền thống, nên chúng ta đều đẹp và đều giống nhau. Chúng ta giống nhau ở “ tính riêng ”. Chừng nào chúng ta vẫn giữ được truyền thống riêng, thì chúng ta thực ra vẫn giống nhau và vẫn đẹp. ”
* Chúng tôi chuyện trò với nhau bằng tiếng Anh .

Source: https://mix166.vn
Category: Nhân Ái

Xổ số miền Bắc