Day dứt về con sau cuộc hôn nhân ngắn ngủi

Tôi 31 tuổi, mới ly hôn sau hơn hai năm cưới. Chúng tôi cùng khóa, đều muốn lập mái ấm gia đình nên gặp nhau qua mai mối, cưới sau hai tháng gặp mặt .Vì quen qua mai mối nên khi xảy ra xích míc trong hôn nhân gia đình, chúng tôi không đủ tình yêu để vượt qua dù đã có con nhỏ 18 tháng tuổi. Sau khi cưới, hai vợ chồng được ba mẹ tôi cho nhà để ở riêng nên hay xảy ra xích míc, hai người cũng khác nhau về quan điểm và cách sống, từ shopping trong mái ấm gia đình, lễ nghĩa so với nội ngoại hai bên đến cách chăm và nuôi con. Ngoài ra, sau sinh vợ tôi bị yếu tố về phụ khoa nên chuyện chăn gối không hòa hợp được, hai tháng vợ chồng mới thân mật một lần, cuộc sống hôn nhân gia đình luôn ngột ngạt .Lần gần nhất vợ chồng cãi nhau, vợ đã gọi cho bố đẻ qua lấy đồ và đón em về nhà, ly thân với tôi. Tối đó, bố vợ và em rể qua nhà tôi lấy hai vali đồ mà không hề báo trước với tôi và thông gia, khi họ vào nhà cũng không nói tiếng nào dù tôi đang ngồi chơi với con. Sau vấn đề ấy, tôi nóng giận, không trấn áp được xúc cảm nên đã gọi điện xúc phạm bố vợ. Vì tôi phạm tội quá lớn nên vợ đã nộp đơn ly hôn. Những ngày trước khi ra tòa tôi cầu mong vợ tha thứ nhưng em không chấp thuận đồng ý rút đơn. Giờ đây chúng tôi chính thức ly hôn .

Tôi công nhận mình không phải người chồng, người cha tốt nhưng luôn cố gắng mỗi ngày để làm điều đó. Sau khi cưới, thu nhập không cao nhưng tôi đều đưa hết cho vợ để lo toan. Trong sinh hoạt hàng ngày, tôi luôn phụ vợ mọi công việc nhà, chung thủy, không hề dính vào các tệ nạn xã hội. Khi cãi nhau tôi không hề đập phá đồ đạc hay động tay động chân gì. Tôi chỉ có lỗi lớn nhất là ham vui với đồng nghiệp, bạn bè nên hay đi nhậu vào cuối tuần, điều này khiến vợ tôi tức giận. Về phía vợ, em không làm gì có lỗi với tôi ngoài việc mỗi khi cãi nhau là lại nhắn tin kể cho bố mẹ đẻ nghe.

Hôn nhân dù ngắn ngủi nhưng tôi từng có phút giây gia đình hạnh phúc. Ban ngày, hai vợ chồng đi làm đã có bà giữ cháu. Chiều làm về tôi giữ con, vợ xuống bếp nấu cơm, tối cả nhà ăn cơm cùng nhau. Ăn xong tôi dọn dẹp, rửa chén để vợ chăm con trước khi ngủ. Cuối tuần, hai vợ chồng hay dẫn con đi dạo biển, đi công viên, đi cà phê, vậy mà giờ đây chúng tôi chính thức ly hôn. Người ta thường nói hôn nhân tan vỡ vì xuất hiện người thứ ba, còn đối với tôi, người thứ ba của gia đình chính là bên nội ngoại. Khi chúng tôi mâu thuẫn, chưa làm lành được mà hai bên cứ can thiệp, đổ dầu vào lửa. Bên nào cũng nghĩ con mình đúng, không ai chịu nhường ai, kết quả là con tôi không có một gia đình hoàn hảo.

Những ngày gần tết, đêm nào tôi cũng nhớ đến con. Tôi từng đọc truyện, hát ru từ khi con còn trong bụng. Tôi từng vác con trên vai và hát ru mỗi ngày, tập cho con biết bò, biết đi, biết chạy. Giờ đây, tôi không được ở cạnh để nhìn nó lớn lên, không thể dạy dỗ nó. Mọi kế hoạch trong lương lai của tôi với vợ con đều tan thành mây khói. Vừa rồi đọc tin về các bé bị bạo hành đến chết sau khi ba mẹ ly hôn, lòng tôi càng bất an. Tôi nghĩ mình khó vượt qua được việc ly hôn này trong thời gian tới vì nỗi nhớ con. Hy vọng mọi người cho lời khuyên để giúp tôi vượt qua.

Nam

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 ( máy lẻ 4529 ) trong giờ hành chính để được tương hỗ, giải đáp vướng mắc

Source: https://mix166.vn
Category: Góc Tâm Sự